Trương Dương cười nói: "Mặc kệ đi, rõ ràng không có tiền còn sĩ diện, tôi không muốn một chai rượu whisky đã là khách khí rồi."
Vài người đều nở nụ cười.
Ngũ Đắc Chí nói: "Tôi dám cá, số tiền này sớm muộn gì ông ta cũng đòi lại từ trên người Chu Hưng Quốc."
Trương Dương nói: "Không đến mức này đâu, bọn họ có keo cũng không keo đến mức này."
Ngũ Đắc Chí nói: "Lúc trước tôi chỉ biết, người dám đến Bắc Triều Tiên buôn bán phải muốn can đảm và quyết đoán, bất quá người ở đây vẫn thiếu kỹ xảo kinh thương."
Triệu Thiên Tài nói: "Không có lợi thì ai sẽ buôn bán với bọn họ?"
Trương Dương nhìn bốn phía một chút, chổ sáng đèn duy nhất cũng là trạm xe lửa Bình Nhưỡng cách đó không xa, Triệu Thiên Tài móc máy ảnh, muốn chụp một vài tấm, hắn vừa nhá lên, chợt nghe đến một âm thanh nghiêm khắc vang lên.
Trương đại quan nhân thật ra đã sớm thấy được một người mặc đồ đen cách đó không xa rồi, bất quá hắn cho àằng đối phương chỉ là người qua đường, căn bản không ngờ rằng lại lên tiếng ngăn cản, xem ra trên mảnh đất này đâu đâu cũng là trạm gác, vô luận bạn làm cái gì, cũng đều có người giám sát cả.
Người kia mở to mắt, chỉ vào Triệu Thiên Tài, cưỡng chế bắt hắn giao máy ảnh ra.
Ngũ Đắc Chí đi lên giải thích, nhưng vô luận giải thích thế nào, đối phương cũng không cho mặt mũi, kiêu ngạo nói: "Muốn chết sao? Chụp cái gì?" Đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059834/chuong-886-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.