Chương trước
Chương sau
Chương Bích Quân nói: "Gã là người của chúng tôi."

Trương đại quan nhân lúc này thực sự bị chấn động, hắn cảm thấy Chương Bích Quân con người này khác hẳn với Hình Triêu Huy, cô ta giấu diếm mọi việc rất kĩ càng, ít khi để lộ suy nghĩ của mình cho người khác thấy. Tuy Trương Dương đã nhiều lần thử nghiệm, nhưng vẫn không tài nào dò la được mục đích của cô ta, càng không biết con át chủ bài của ả. Hình Triêu Huy trước đây cũng đã phân hắn điều tra về Lưu Khánh Vinh, nghi ngờ gã là gián điệp Đài Loan. Nhưng luẩn quẩn một vòng thế nào, Lưu Khánh Vinh lại là người của Chương Bích Quân.

Chương Bích Quân nói tiếp: "Lưu Khánh Vinh là một trong những đặc vụ xuất sắc nhất của tổ chức, tài liệu thông tin của anh ta chỉ có tôi biết, chính tôi đã phái anh ta thâm nhập vào nội bộ Tinh Toản, điều tra về lợi ích qua lại giữa hai tập đoàn Tinh Toản và Kim Cương. Lưu Khánh Vinh nằm vùng rất thành công, cũng đã chiếm được sự tín nhiệm của ban lãnh đạo hai tập đoàn này, nhưng không lâu trước thời gian sản phẩm trang sức của Tinh Toản xảy ra vấn đề, Lưu Khánh Vinh đã đột nhiên mất tích."

Trương Dương từng tham dự buổi phát hành sản phẩm tháng thu của tập đoàn Tinh Toản, lúc đó Châuỗi vòng trang sức của Tra Vi thiết kế đã bị giám định là đồ giả ngay hiện trường, việc đó còn có liên quan đến An Đạt Văn ở Hongkong.

Trương Dương nói: "Tức là, cô có hứng với chuyện về Tra Tấn Bắc.?"

Chương Bích Quân đáp: "Cậu sẵn lòng giúp ta điều tra rõ chân tướng sự việc chứ?"

Trương Dương gật: "Điều kiện là cô phải nói cho tôi nghe về tất cả tình hình mà các cô đã nắm được." Thỏa thuận thương lượng luôn là điểm mạnh của Trương đại quan nhân.

Chương Bích Quân đáp: "Trước khi Lưu Khánh Vinh mất tích, hẳn là đã nắm được tài liệu rất quan trọng, tôi cần cây giúp tìm lại thứ tài liệu đó."

Trương Dương nói: "Có việc này tôi phải tuyên bố trước, giữa chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, tôi không nhận những lệnh điều động và hạn chế của các vị."

Chương Bích Quân gật đầu.

Trương Dương nói tiếp: "Giờ hãy nói cho tôi về chuyện của Dạ Oanh!"

Chương Bích Quân chau mày: "Sau khi Hình Triêu Huy bỏ trốn, cơ quan tình báo của chúng tôi ở Châu Á đã gặp phải tổn hại, tôi đã phái Dạ Oanh truy đuổi Hình Triêu Huy, lần liên lạc cuối cùng với cô ấy là mười ngày trước, sau đó cô ấy không còn liên lạc gì nữa, tôi nghĩ cô ấy có thể đã gặp rắc rối."

Trương Dương không nói gì, trong lòng có chút bất an, nhưng theo hiểu biết của hắn đối với Lệ Tiếu, cô tuyệt đối là một cao thủ trong nghề này, dựa vào trí thông minh và bản thân mình hẳn có thể ứng phó với bất cứ tình huống nào.

Chương Bích Quân dường như nhận ra sự lo lắng của Trương Dương, cô nhẹ nhàng: "Dạ Oanh là đặc vụ xuất sắc nhất trong số cấp dưới của tôi, tôi tin răng cô ấy có đủ năng lực tự bảo vệ mình trog mọi khó khăn trở ngại, có thể hiện tại cô ấy không tiện liên hệ với tổ chức, chỉ à Hình Triêu Huy cũng từng là cấp trên của cô ấy, hắn đương nhiên cũng hiểu rõ về Dạ Oanh." Lời này của Chương Bích Quân nghe qua có vẻ như đang an ủi Trương Dương nhưng kỳ thực lại càng làm cho hắn thêm lo lắng.

Trương Dương nói: "Dạ Oanh là bạn của tôi, tôi hy vọng các vị cam đoan đảm bảo sự an toàn cho cô ấy."

Chương Bích Quân đáp: "Cậu yên tâm, lãnh đạo tổ chức sẽ không bao giờ dễ dàng từ bỏ bất cứ đồng chí nào."

Trương đại quan nhân không hề tin vào câu nói này của Chương Bích Quân một chút nào, với cái tiền đề lợi ích quốc gia là trên hết thì sinh mạng của đặc vụ chẳng đáng là gì, ví dụ điển hình như vận mạng của Ngũ Đắc Chí cũng đã chứng minh được vấn đề.

Trương Dương nhìn đồng hồ: "Khâu Phượng Tiên hẹn gặp tôi chiều na, tôi muốn bắt đầu từ cô ta, điều tra cho rõ nội tình tập đoàn Tinh Toản."

Chương Bích Quân gật đầu: "Không thành vấn đề, tôi sẽ cung cấp cho cậu tất cả các thiết bị cần thiết."

Trương Dương nói: "Cục trưởng Chương, nếu đã hợp tác, chúng ta cũng phải thẳng thắn với nhau, cô hãy nói thật với tôi, cô theo dõi tôi là vì Hình Triêu Huy hay là Tra Tấn Bắc?"

Chương Bích Quân trả lời: "Có khác nhau sao? Tôi nghi ngờ sự mất tích của Lưu Khánh Vinh có liên quan đến Hình Triêu Huy, nếu tập đoàn Tinh Toản có vấn đề, vậy thì giữa Tra Tấn Bắc và Hình Triêu Huy thật có quan hệ mật thiết. Chỉ cần tìm được một khe hở, chúng tôi có thể tóm gọn cả mẻ lưới. Trương Dương, việc này hoàn toàn có lợi cho cậu, không những có thể làm việc giúp cho quốc gia mà còn có thể chứng minh sự trong sạch của bản thân, sao lại không làm chứ?"

Trương Dương đáp: "Có phải cô đang nắm trong tay nhiều thứ bất lợi đối với tôi?"

Chương Bích Quân mỉm cười: "Cậu là người thông minh, biết tận dụng cơ hội, chỉ cần cậu không làm những việc gây hại đến lợi ích quốc gia, tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ đem công bố những thứ mà mình nắm được. Trương Dương, tôi vẫn luôn tán thưởng cậu, hy vọng lần này chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ." Cô đưa tay ra phía Trương Dương.

Trương Dương bắt tay Chương Bích Quân, những lời mà cô ta vừa nói, Trương Dương từ đầu đến cuối đều bán tín bán nghi, so với Hình Triêu Huy, Chương Bích Quân rõ ràng là thiếu hẳn cởi mở và thẳn thắng. Lòng dạ cô ta thâm sâu, làm việc rất ít khi xen lẫn tình cảm, người phụ nữ như vậy rất khó ứng phó. Không biết vì sao Trương Dương lại nghĩ đến phu nhân Heather đã biến mất, Hình Triêu Huy từng nói với hắn bà ta vẫn còn sống trên thế gian này, nhưng không biết nếu như bà ta đấu với Chương Bích Quân thì ai sẽ là người lợi hại hơn đây? Trương Dương không nhắc đến việc của phu nhân Heather, nội tình mà Hình Triêu Huy đã nói không biết Chương Bích Quân có nắm được hay không, cho đến bây giờ, Trương Dương vẫn không muốn tin lời Chương Bích Quân rằng Hình Triêu Huy là gián điệp hai mang.

Chương Bích Quân nói: "Cuộc nói chuyện hôm nay của chúng ta không được kể cho bất kì ai."

Trương Dương gật đầu: "Tốt xấu gì thì tôi cũng đã từng làm việc trong tổ chức của các vị, nguyên tắc bảo mật này ta hiểu!"

Khâu Phượng Tiên và Trương Dương hẹn gặp nhau ở quán trà Minh Tâm, lúc cô đến đó Trương Dương đã có mặt, hắn giúp cô cởi bỏ áo khoác một cách rất ga lăng, kéo nhẹ ghế ra cho cô. Với một loạt hành động này, Trương đại quan nhân đã thành công lấy mẫu tóc của Khâu Phượng Tiên.

Khâu Phượng Tiên nhình Châung quanh quán trà, tỏ ra rất hứng thú với vị trà sư mặc bộ y phục triều Thanh, cười nói: "Rất tao nhã, sao anh có thể tìm được chỗ này?"

Trương đại quan nhân cười đáp: "Việc tôi thích làm nhất là ăn uống, các tiệm trà tửu lầu lớn nhỏ ở Đông Giang này tôi đều biết hết."

Khâu Phượng Tiên nói: "Người như anh mới gọi là biết cách sống." Đôi tay trắng nõn cầm chén trà lên, ngửi qua hương vị trà sau đó nhấp một hụm trà nói tiếp: "Được, nhưng vẫn kém một chút so với thượng phẩm."

Trương Dương đáp: "Lâu rồi không thấy cô Khâu mang trà cho tôi."

Khâu Phượng Tiên mỉm cười: "Tôi có thể coi câu này của anh là ngang nhiên đòi hối lộ không?"

Trương đại quan nhân cầm chén trà lên uống: "Hai chúng ta chắc vẫn có chút giao tình chứ."

Khâu Phượng Tiên nói Châuyển chủ đề: "Tối qua tại sao lại theo dõi ông Tra vậy?"

Trương Dương nhìn Khâu Phượng Tiên, ánh mắt cô trong veo sâu tận, một đôi mắt như thuần khiết trong sáng, nhưng nhìn nhận con người không thể chỉ dựa vào ánh mắt, Trương Dương tuyệt đối không tin tưởng Khâu Phượng Tiên trước mắt đây là một phụ nữ đơn thuần, câu nói thẳng của Khâu Phượng Tiên là cho Trương Dương cảm thấy không thể dùng cách ngụy biện được. Trương Dương cười đáp: "Thì tò mò!"

"Tò mò?" Câu trả lời này hiển nhiên không làm cho Khâu Phượng Tiên hài lòng.

Trương Dương gật: "Đúng, là tò mò!"

Khâu Phượng Tiên nói: "Tò mò gì?"

Trương Dương nói: "Giám đốc Tra lần này đến Đông Giang vì việc gì vậy?"

Khâu Phượng Tiên cười: "Thiên hạ rộn ràng đều là vì lợi mà tới, nhốn nháo cũng vì thu lợi, ở đâu có lợi ích ở đó sẽ có bóng dáng của người thương nhân. Kiều Mộng Viện muốn Châuyển nhượng tất cả những sản nghiệp của mình đi còn giám đốc Tra lại rất có hứng với việc đó." Lí do của cô đưa vừa đầy đủ lại vừa hợp lí.

Trương Dương nói: "Thừa nước đuc thả câu sao?"

Khâu Phượng Tiên không hài lòng với kiểu dùng từ của Trương Dương, bĩu môi lên nói: "Anh hình như đã quên rồi, lúc đầu về miếng đât khu sân vận động Nam Tích, chúng tôi cũng tham gia đấu thầu, chỉ có điều anh coi trọng phía khác, giao quyề khai thác mảnh đất cho Kiều tiểu thư, bây giờ cô ấy không muốn tiếp tục nữa, chúng tôi đến tiếp bàn chó gì mà phải tò mò chứ?"

Trương Dương nói: "Hôm nay cô hẹn tôi đến đây là để..."

Khâu Phượng Tiên nói: "Chính là vì việc này, chúng tôi đều biết quan hệ giữa anh và Kiều Mộng Viện rất tốt, nên muốn nhờ quan hệ đó để liên hệ với Kiều Mộng Viện."

Trương Dương cười: "Không chỉ có một mình cô tới tìm tôi vì mục đích này đâu."

Khâu Phượng Tiên đáp: "Ồ, còn ai nữa? Là An gia Hongkong sao?

Trương Dương lắc đầu, hắn cho rằng Khâu Phượng Tiên sẽ không vô duyên vô cớ mà nhắc tới An gia Hongkong, hắn nói: "An Đạt Văn cũng có hứng sao?"

Khâu Phượng Tiên nói: "Nếu không phải hắn có hứng thì giám đốc Tra đã không đích thân đến đây."

Trương Dương lại chưa từng nghe qua chuyện An Đạt Văn có hứng thú với sản nghiệp của Kiều Mộng Viện, hôm nay là lần đầu tiên nghe thấy tin này từ Khâu Phượng Tiên. Đợt phát hành sản phẩm tháng thu lần trước của tập đoàn Tinh Toản đã bị An Đạt Văn chơi cho một vố, sự vụ hàng giả lộ ra đã làm tổn hại tới danh dự của Tinh Toản, nghe nói tập đoàn Tinh Toản và Kim Cương đã tổn thất gần 600 triệu Đài tệ, từ đó Tra Tấn Bắc và An Đạt Văn xảy ra mâu thuẫn kết ân oán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.