Chương trước
Chương sau
Cùng với việc hoàn thành của khu đô thị mới, sẽ làm cho Đông Giang xuất hiện một trung tâm chính trị, thương nghiệp, du lịch, giáo dục mới, điều này sẽ nâng cao năng suất làm việc của chính phủ thành phố, sẽ thúc đẩy kinh tế phát triển, sẽ mang đến cho người dân cơ hội việc làm tốt hơn.”

Lời của Phương Tri Đạt làm mọi người rộ lên một tràng vỗ tay.

Lại có một phóng viên hỏi: “Thị trưởng Phương, xin hỏi, ông có hài lòng vói công tác xây dựng khu đô thị mới không? Theo một số tình hình chúng tôi tìm hiểu được, công tác chiêu thương của năm nay, việc chiêu thương của khu đô thị mới đứng cuối cùng trong các khu hành chính, điều này có phải có nghĩa là khu đô thị mới không đủ sức hấp dẫn với các nhà đầu tư, ông có ý kiến gì với viễn cảnh kinh tế tương lai của khu đô thị mới?”

Tần Thanh nghe thấy câu hỏi này, lòng chợt trở nên nặng trĩu, câu hỏi của phóng viên này rất sắc bén, hơn nữa, hỏi rất đúng, có thể nói rằng, trước khi đặt câu hỏi này, cô ấy đã tìm hiểu khá rõ về công tác của khu đô thị mới, cô quay sang nhìn Trương Dương, Trương Dương đang uống trà ở đó, dường như tất cả những điều xung quanh chẳng liên quan gì đến hắn vậy.

Phương Tri Đạt mỉm cười nói: “Tôi rất hài lòng với tổng thể công tác xây dựng khu đô thị mới, và tôi cũng kỳ vọng nhiều vào viễn cảnh kinh tế của khu đô thị mới này, còn về vấn đề chiêu thương thu hút vốn mà cô vừa nói, tôi thấy nên để cho bí thư Tần của khu đô thị mới nói sẽ thích hợp hơn.” Y đã trốn tránh câu hỏi này một cách rất linh hoạt.

Trương Dương nghe thấy y đá quả bóng về phía cô, còn cảm thấy yên tâm hơn, điều cô lo lắng nhất chính là Phương Tri Đạt lợi dụng chủ đề này để làm xấu mặt Trương Dương.

Trương Dương cười ở một bên nói: “Bí thư Tần, câu hỏi này để tôi trả lời.”

Tần Thanh gật đầu, Trương Dương chỉnh lại một chút micro, đầu tiên hắn cười hì hì nhìn sang phía phóng viên nữ đó, ánh mắt của tên này nhìn xuyên thấu, làm cho vị phóng viên nữ đột nhiên tim đập thình thịch, Trương đại quan cười rạng rõ, lộ ra hàm răng trắng: “Xin hỏi cô tên họ gì?”

Vị nữ phóng viên đỏ mặt đáp: “Vũ Ý! Tôi là phóng viên của Đông Nam Nhật Báo.”

Trương Dương ngay lập tức nghĩ đến tổng biên tập đã chết của Đông Nam Nhật Báo Lý Đồng Dục, chẳng lẽ hắn không hợp với Đông Nam Nhật Báo sao? Những người từ Đông Nam Nhật Báo ra sao lại cứ nhằm vào hắn vậy nhỉ? Trương Dương cười nói: “Cô rất xinh đẹp, không giống như một phóng viên đi thu thập tin tức một chút nào, nên lên ti vi làm công tác truyền thanh thì tốt hơn!”

Tất cả mọi người lại cười rộ lên, ngay cả Phương Tri Đạt cũng cười, tiểu tử này thật là xấu xa, nói gì vậy cơ chứ, chẳng lẽ những phóng viên đi thu thập tin tức thì nhất định phải xấu à? Hơn nữa đây là buổi lễ chiêu đãi phóng viê, người ta hỏi cậu trả lời, tiểu tử nhà cậu lại khen người ta xinh xắn trước mặt mọi người, có phải là hơi dê già không?

Vũ Ý nói một lời cảm ơn rất lịch sự. Cô là sinh viên xuất sắc của trường đại học truyền thông, hiện tại làm phóng viên thực tập ở Đông Giang Nhật Báo.

Trương Dương nói: “Đầu tiên, tôi phải đính chính câu hỏi vừa rồi của cô, công tác chiêu thương năm nay, khu đô thị mới đứng cuối cùng trong các khu hành chính, câu này không đúng hoàn toàn. Đầu tiên là chưa đến cuối năm, cô kết luận như thế này là quá sớm, thứ hai, kết quả thống kê cuối cùng phải lấy kết quả của bộ phận liên quan trong thành phố làm chuẩn, câu của cô không phải là thật, hơn nữa, còn có thể làm lệch lạc giới truyền thống. Thứ ba, hôm nay cô đến tham gia hoạt động gì vậy? Đây là lễ ký kết công trình xây dựng lại Thu Hà Tự, chỉ số tiền đầu tư vào hạng mục này đã là 500000000, tôi không biết lời mà cô nói, khu đô thị mới thiếu sức hấp dẫn đầu tư là từ đâu đến.”

Vũ Ý nói: “Chủ nhiệm Trương, tôi nói những lời này đều là đã qua điều tra, mặc dù chúng tôi là phóng viên báo đài, nhưng những lập trường tin tức của chúng tôi xây dựng trên cơ sở sự thật, có lẽ chúng tôi diễn đạt không chuẩn, nhưng đến hiện tại, công tác chiêu thương của khu đô thị mới thật sự xếp cuối cùng, đó chẳng phải là sự thật hay sao?”

Trương Dương cười nói: “Phóng viên Vũ rất sốt sắng, vậy được, tôi trả lời cô thêm một câu hỏi nữa, có phải là sự thật hay không, khu đô thị mới là hạng mục vừa mới khởi động, nếu như so sánh với các khu hành chính khác, thì vốn dĩ đã là một việc không công bằng với chúng tôi, tôi có thể nói với cô đầy trách nhiệm thế này, và cũng nói với tất cả các phóng viên có mặt tại đây, công tác chiêu thương của khu đô thị mới chúng tôi đang tiến hành rất thuận lợi, năm nay đã xác định tiền đầu tư sẽ vào khoảng 2000000000, xin hỏi, thành tích này liệu có phải đứng cuối cùng trong các khu hành chính hay không? Những người đồng ý đầu tư vào chỗ chúng tôi đã đến 10000000000, trong vòng một năm tới chúng tôi sẽ làm từng điều một.”

Tất cả mọi người đều ồ lên, Tần Thanh cũng mở tròn to mắt, trong lòng thầm trách, anh không bốc phét thì anh chết được hay sao?

Phương Tri Đạt nhìn tên mồm rộng bên cạnh mình, vừa mở miệng đã lên đến 10000000000? Cậu nghĩ đây là việc phóng vệ tinh à!

Lại có một phóng viên đứng lên nói: “Chủ nhiệm Trương, nếu đã có nhiều chủ đầu tư xem trọng khu đô thị mới như vậy, nhưng tại sao số lượng chủ đầu tư chính thức ký kết đến giờ vẫn chỉ có một vài người, còn về việc xây dựng lại Thu Hà Tự, chúng tôi có thể hiểu thành thế này hay không, không thể dùng sự kiện thương nghiệp để xem xét việc này?”

Trương Dương cười nói: “Mấy người làm phóng viên các anh đúng là hiếu kỳ, nhưng chính phủ chúng tôi có nguyên tắc bảo mật, đội ngũ bộ chỉ huy xây dựng khu đô thị mới chúng tôi từ trước đến giờ đều là hành động nhiều hơn lời nói, chúng tôi muốn làm thật ăn thật, chỉ cần là những việc công khai với quần chúng, nhất định sẽ làm được, tôi lấy một ví dụ, giờ đây khu đô thị mới là một đứa bé vừa lọt lòng, mặc dù đứa bé này không mạnh khỏe bằng những khu hành chính khác, nhưng tôi có thể đảm bảo rằng, khu đô thị mới sẽ là đứa bé lớn lên nhanh nhất, không cần bao lâu nữa, chúng tôi sẽ xây dựng nó thành khu đứng đầu Đông Giang, và vượt qua toàn diện so với những khu hành chính khác.”

Tần Thanh rất đau đầu, đây chẳng phải đã đắc tội với tất cả những khu khác rồi hay sao? Mặc dù khu đô thị mới có vị thế cao hơn những khu khác, nhưng giờ đây khu đô thị mới đến một bức tượng cho ra trò cũng không có, tên này lại dám nói rằng trong thời gian ngắn thực hiện việc vượt qua toàn diện với những khu hành chính khác, thật đúng là cái gì cũng dám nói.

Tất cả phóng viên tại đây hôm nay đã coi như được nếm mùi ngạo ngễ của vị chủ nhiệm Trương này.

Tất cả các phóng viên ai nấy đều nhấc tay lên, đương nhiên là về phía Trương Dương, tên này bẩm sinh đã là một nhân vật tin tức, ngồi ở đâu là cướp hết tất cả ánh hào quang của chủ tọa ở đó.

Phương Tri Đạt và Tần Thanh quay ra nhìn nhau, lộ ra một nụ cười ngán ngẩm.

Trương Dương chỉ vào Vũ Ý: “Để phóng viên Vũ nói!”

Vũ Ý cầm micro lên rồi nói: “Chủ nhiệm Trương, chúng tôi vừa nghe thấy những lời to tát cả anh, có điều vừa nãy thị trưởng Phương đã nói, khu đô thị mới phải dùng ba năm mới có thể hoàn thành công trình kỳ đầu, muốn vượt các khu khác trong thời gian ngắn là không thể xảy ra, chúng tôi đều rất muốn biết, trong lĩnh vực chiêu thương mà anh quản lý, anh dự định dành bao nhiêu thời gian để hoàn thành việc vượt qua các khu hành chính khác?” Câu hỏi này rất thực tế và cũng rất sắc bén.

Trương Dương cười hì hì nhìn Vũ Ý, tất cả mọi người đều nhìn vào hắn, đợi câu trả lời của hắn. Trương Dương quay sang phía Phương Tri Đạt: “Thị trưởng Phương, thành tích chiêu thương xuất sắc nhất của năm nay là thuộc về khu khai phá đúng không?”

Phương Tri Đạt gật đầu nói: “Hiện tại đã hoàn thành ký kết 7000000000!” Khi y nói câu này, trong lòng đang đợi xem trò cười của Trương Dương, thầm nghĩ rằng chẳng phải cậu rất ngông cuồng hay sao? Nói linh tinh lăng nhăng, không biết điểm dừng, lần này thì hay rồi, các phóng viên từng bước ép chặt, đây chẳng phải tự chuốc họa vào thân hay sao.

Trương Dương nói: “Nếu công bằng mà nói, thì chúng tôi từ tháng 10 mới được coi là chính thức xây dựng tốp lãnh đạo khu đô thị mới, đến cuối năm cũng chỉ được ba tháng, hoàn thành việc chiêu thương 2000000000 đã được coi là vượt qua các khu vực khác rồi.”

Tần Thanh thở phào một hơi, Phương Tri Đạt thầm chửi tên này thật xảo quyệt, nhưng Vũ Ý thì không chịu thua, tiếp tục chất vất: “Chủ nhiệm Trương vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

Trương Dương cười nói: “Bởi vì câu hỏi của cô đâu có đúng, về vấn đề chiêu thương, chúng tôi luôn luôn là người đi đầu, làm gì có việc vượt qua cơ chứ, nếu như cô cứ nhất nhất đòi một câu trả lời, thì tôi có thể nói với cô đầy trách nhiệm rằng, đến cuối năm nay, thành tích chiêu thương của khu đô thị mới chúng tôi sẽ là tốt nhất.”

Vũ Ý nói đầy khinh bỉ: “Dựa vào tiêu chuẩn đánh giá này của anh sao?”

Trương Dương nói: “Số tiền chiêu thương được của chúng tôi vào năm nay sẽ không thấp hơn 7000000000!” Lời này vừa phát ra, tất cả mọi người đều kinh hãi. Máy ảnh không ngừng chớp đèn, tất cả mọi người đều hướng về Trương Dương, chỉ có Tần Thanh và Phương Tri Đạt trở thành bù nhìn.

Tên này quả nhiên không gây chấn động thì không thôi, những ngày tháng còn lại của năm nay chỉ còn chưa đầy một tháng, trước mắt những hợp đồng ký kết được chỉ có 800000000.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.