An Đạt Văn nhìn dòng máu đó, sự bình tĩnh của gã hơn hẳn người khác, khi đối diện với một khẩu súng, bất cứ ai cũng cảm thấy sợ hãi, An Đạt Văn cũng không ngoại lệ, nhưng gã tin rằng Tiết Vĩ Đồng lúc này cũng chẳng khá hơn gì gã, gã nhận định rằng Tiết Vĩ Đồng không dám bóp cò, với bất cứ ai, tính mạng đều có giá trị cả, trong lòng mỗi người, tính mạng của mình quan trọng hơn rất nhiều so với người khác, nếu phải chết cùng với đối phương, thật sự không đáng.
Chu Hưng Quốc lớn tiếng nói: “Dừng hết tay lại ngay!” Âm thanh của gã đã hơi run run, gã hiểu về tính cách của Tiết Vĩ Đồng, nếu như Tiết Vĩ Đồng thực sự tức lên, thì rất có khả năng chết cùng với An Đạt Văn, sớm biết như vậy, Chu Hưng Quốc sẽ nhất định không gọi họ đến đây.
Trong lúc nguy cấp này, Trương Dương đột nhiên xông ra ngoài, không có ai có thể hình dung được tốc độ của tên này, vì khi mọi người nhìn thấy động tác của hắn, hắn đã nắm lấy tay cầm con dao của người áo đen, rồi đấm hắn văng ra đằng xa.
Sắc mặt của An Đạt Văn thay đổi, Trương Dương vừa ra tay đã thay về thế lực giữa hai bên, Tiết Vĩ Đồng được tự do, còn gã, hoàn toàn không chiếm thế thượng phong.
Tiết Vĩ Đồng nghiêm giọng nói: “Quỳ xuống!”
An Đạt Văn nói: “Cô có thể giết tôi, nhưng, tôi sẽ không quỳ dưới trước một người phụ nữ!” Gã đẩy Tang Bối Bối về một bên nói: “Cô thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059616/chuong-800-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.