Con gái trong lòng ít nhiều đều sẽ có chút hư vinh, Tra Vi là muốn thông qua người chủ trì bán đấu giá nói cho mọi người ở đây, Trương Dương thích tác phẩm của cô ta, điều mà Tra Vi thực sự quan tâm là sự công nhận của Trương Dương, người khác nhìn tác phẩm của cô ta như thế nào, không quan trọng.
Trương Dương cười khổ nói: "Tiết gia, lần này tôi nổi danh rồi!"
Tiết Vĩ Đồng nói: "Anh lời rồi đó, phí tổn của bộ trang sức này cũng phải năm vạn, không có ai tranh với anh, anh tự dưng có lời."
Trương Dương nói: "Cô bỏ tiền, cái đó là của cô!"
Tiết Vĩ Đồng không nhịn được cười: "Anh sợ tôi đổi ý không bỏ tiền ư?"
"Năm vạn lần thứ nhất, năm vạn lần thứ hai, năm vạn..."
"Sáu vạn!" Một thanh âm từ trong góc vang lên.
Trương Dương ngây ra, cứ tưởng chuyện này cứ thế là xong, ai ngờ nửa đường giết ra một Trình Giảo Kim, đây là ai vậy! Trương Dương sau khi nhìn rõ đối phương liền lập tức hiểu ra, hôm nay gặp đối đầu rồi.
Lương Khang va Cơ Nhược Nhạn ngồi ở đó, oán hận giữa Trương Dương và Lương Khang tồn tại đã lâu, tuy rằng hiện tại hai người ngoài mặt vẫn hòa hoãn, nhưng thù hằn vẫn chưa thật sự hết, nếu Trương Dương không có hứng thú với bộ trang sức này thì Lương Khang cũng sẽ không ra tay.
Trương Dương nhìn Tiết Vĩ Đồng một cái, Tiết Vĩ Đồng quay đi như không để ý tới chuyện này, vẫn là Từ Kiến Cơ lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059606/chuong-797-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.