Phùng Cảnh Lượng nói: "Cho dù tôi quyết định đầu tư, tiền trên tay tôi ném vào nội thành mới của Đông Giang các anh cũng không tạo nên nổi bọt sóng gì, tôi đối với quy hoạch của các anh tuy rằng không biết, nhưng tôi biết nội thành mới tuyệt đối không phải là là một hai trăm triệu là có thể xây xong, muốn thu lợi, nhất định phải đầu tư lớn, nói cách khác phải là một nhóm người tiến hành đầu tư. Kinh thành có một nhóm, mọi người trao đổi tin tức với nhau, bàn luận kinh tế, cứ một đoạn thời gian đều sẽ tụ hội, mời một số khách quý tới toạ đàm, chủ nhiệm Trương, thứ sáu này chúng tôi có một tiệc rượu, anh chuẩn bị một chút, tôi mời anh tới, nói chuyện về nội thành mới của Đông Giang các anh."
Trương Dương nói: "Tham dự tiệc rượu là loại người nào?"
Phùng Cảnh Lượng cười nói: "Đều là người của kinh thành, chính là Thái tử đảng mà mọi người thường nói, cái hội này rất khó vào, hội phí hàng năm tới hai mươi vạn đó."
Trương Dương nghe vậy liền cả kinh, đề nghị này của Phùng Cảnh Lượng khá tốt, đám Thái tử đảng này đều là hạng nhân vật có quyền thế có tiền, nếu mình có thể khiến họ động tâm, đừng nói là bốn tỷ, cho dù là hấp dẫn cả mấy chục tỷ tiền vốn cũng không thành vấn đề.
Phùng Cảnh Lượng nói: "Chuyện này tôi trước tiên phải báo với họ đã, anh chuẩn bị một chút đi, tiệc rượu tổ chức tại sảnh yến hội tại tầng cao nhất của nhà hàng Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059590/chuong-792-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.