Sở Yên Nhiên dịu dàng nói: "Anh có phải là hối hận? Em cho anh cơ hội, hiện tại hối hận còn kịp."
Trương Dương nói: "Hối hận thì thật ra có chút."
"A" Âm thanh của Sở Yên Nhiên tràn ngập mất mác.
Trương Dương lại nói: "Hối hận lúc em ở bên cạnh, không thân cận với em nhiều, không chiếm chút tiện nghi."
Sở Yên Nhiên e thẹn nói: "Anh không nói bậy có phải là có thể nghẹn chết hay không vậy hả?"
Trương đại quan nhân nói: "Đúng vậy, đúng vậy, đến mức rất khó chịu."
Sở Yên Nhiên nói: "Không nói bậy với anh nữa, đúng rồi, anh đoán xem em đang ở đâu?"
Trương Dương cười nói: "Đã sớm nghe ra, em đang ở cạnh biển! Anh nghe được tiếng sóng biển đập vào bãi cát."
Sở Yên Nhiên ừ một tiếng nói: "Có nhớ tiểu đảo lần trước em nói với anh hay không?"
Trương Dương nói: "Nhớ, em không phải nói cái công ty lần trước bên em đầu tư đóng cửa, lần này trở lại chính là muốn tiếp quản cái tiểu đảo này sao?"
Sở Yên Nhiên nói: " Đảo này rất đẹp, còn lớn hơn dự đoán của em, hơn hai trăm cây số, không khác biệt với bán đảo cho lắm"
Trương Dương nói: "Có phải du khách rất nhiều hay không?"
"Hoang đảo! Công ty Mạc Tây Ngói lúc đầu muốn khai phá nơi này làm làng du lịch, nhưng khi công ty của bọn họ đưa vào hoạt động thì xảy ra vấn đề, hiện tại làng du lịch trên đảo đều thành nơi bỏ hoang. Em đang khảo sát trên đảo, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059516/chuong-770-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.