Chương trước
Chương sau
Trương Dương trước gọi điện thoại cho Triệu Tân Hồng, Triệu Tân Hồng lúc trước đã từng là phó xưởng trưởng sản xuất của nhà máy thuốc, cô ấy cũng là người xướng nghị tập thể cán bộ trung tầng nghỉ việc lần trước, Triệu Tân Hồng sau khi nghỉ việc, vẫn nhàn rỗi ở nhà, tuy rằng bên ngoài có rất nhiều xí nghiệp mời cô ấy đi đảm nhiệm công tác lãnh đạo, nhưng bị Triệu Tân Hồng từ chối, nhận được điện thoại của Trương Dương, Triệu Tân Hồng lập tức rõ ràng ý tứ của hắn, Triệu Tân Hồng nói: "Trương Dương, không phải chị không có suy nghĩ, nhà máy chế thuốc Giang thành chị sẽ không trở về, Cố Minh Kiện người kia lòng dạ quá hẹp hòi, hắn thiếu tín nhiệm với đám người chúng tôi, chúng tôi miễn cưỡng ở lại nhà máy thuốc cũng không có lợi gì."

Trương Dương nở nụ cười, hắn đem chuyện Cố Minh Kiện đã đem quyền quản lý giao ra, sau đó dùng ngữ khí vô cùng động tình nói: "Chị, nhà máy thuốc sở dĩ có thể phát triển lên, là kết quả cùng nhau nỗ lực của Giai Đồng cùng các ngươi, cũng là tâm huyết của chị, chị lẽ nào nhẫn tâm nhìn nhà máy thuốc ngã xuống như thế."

Triệu Tân Hồng im lặng.

Trương Dương nói: "Cố bí thư lần này tới là vì giải quyết vấn đề của nhà máy thuốc, ông cũng không ý đảm nhiệm công tác lãnh đạo của nhà máy thuốc, em nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có chị mới có năng lực đái lĩnh nhà máy thuốc đi ra khốn cảnh hiện nay."

Triệu Tân Hồng thiếu Trương Dương một phần nhân tình rất lớn, lúc trước cô ấy bị ung thư, nếu như không phải Trương Dương ra tay giúp cô ấy, hiện tại cô ấy đã sớm rời khỏi nhân thế, nếu Trương Dương tự mình mở miệng cầu cô ấy hỗ trợ, cô ấy vô luận như thế nào cũng không có thể từ chối. Triệu Tân Hồng nói: "Trương Dương, nếu cậu mở miệng, tôi không thể không cho cậu mặt mũi, thế nhưng tôi có phần tự hiểu lấy mình, cậu cho tôi tổ chức công nhân làm tốt sản xuất tôi còn có vài phần nắm chắc, thế nhưng cậu kêu tôi gánh vác công tác lãnh đạo của nhà máy thuốc, dẫn dắt nhà máy thuốc đi ra khốn cảnh, tôi thật sự không có cái bản lĩnh kia... Nhà máy thuốc thiếu một người người lãnh đạo, Cố Giai Đồng tuy rằng mất, thế nhưng Thường Hải Thiên và Hồ Nhân Như còn, trong bọn họ bất luận là ai cũng đều có năng lực gánh vác cái trách nhiệm này, Trương Dương, ngàn quân dễ được một tướng khó cầu, muốn cho nhà máy thuốc mau chóng từ khốn cảnh đi ra... Cậu đầu tiên nên lo lắng chính là tìm được vị tướng này."

Khi kết thúc trò chuyện, Trương Dương không khỏi rơi vào trong trầm tư, Triệu Tân Hồng nói rất đúng, ngàn quân dễ được một tướng khó cầu, hiện nay nhà máy thuốc nhất thiếu cũng là một người quyết sách, lúc trước bên cạnh của Cố Giai Đồng trước có Hồ Nhân Như sau có Thường Hải Thiên, hai người kia đều là cao thủ trong phương diện quản lý kinh thương, khi Cố Minh Kiện tiếp nhận nhà máy thuốc, phân công Liễu Nghiễm Dương xa lánh Thường Hải Thiên, lúc này mới đem nhà máy thuốc trở nên hỗn độn một mảnh.

Mình cho dù có thể mời tất cả trở về nhà máy thuốc... Thế nhưng nhà máy thuốc vẫn đang thiếu một nhân vật then chốt nhất, Cố Doãn Tri không có khả năng quản lý nhà máy thuốc, tính tình của Cố Dưỡng Dưỡng cũng không thích hợp đảm nhiệm loại công tác này, Trương Dương nghĩ tới Thường Hải Thiên, nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ sinh vật biển của Thường Hải Thiên vừa thành lập không lâu, hiện tại đang đứng ở kỳ gây dựng sự nghiệp, hắn không có khả năng buông xuống sự nghiệp vừa mới bắt đầu bên kia, cũng không có khả năng rút ra tinh lực kiêm quản chuyện của nhà máy thuốc, duy nhất có thể chỉ có Hồ Nhân Như, hiện tại công ty quảng cáo đã trên quỹ đạo, cô ấy có thể rút ra một ít thời gian.

Vì vậy Trương Dương gọi một cú điện thoại cho Hồ Nhân Như, giữa Trương Dương và Hồ Nhân Như nói không cần quanh co lòng vòng, hắn đem khốn cảnh hiện tại của nhà máy thuốc từ đầu chí cuối nói một lần, Hồ Nhân Như nghe xong thì rõ ràng ý tứ của Trương Dương, cô ấy căn bản không có bất luận do dự cái gì, nhẹ giọng nói: "Em lập tức đặt vé máy bay, đêm nay đến Giang thành."

Nghe được lời của cô ấy, nội tâm của Trương Dương nhất thời dâng lên một sự ấm áo, cái gì gọi là hoạn nạn thấy chân tình? Lúc hắn cần Hồ Nhân Như, cô ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng làm hắn thất vọng, Trương Dương có chút áy náy nói: "Bên công ty quảng cáo của em có phải là sẽ có ảnh hưởng?"

Hồ Nhân Như cười nói: "Nào có ảnh hưởng? nghiệp vụ của công ty quảng cáo đã sớm đi vào quỹ đạo, huống hồ còn có chị Hải Lan nhìn, hiện tại tin tức phát triển như thế, có chuyện gì, em lập tức biết ngay, anh yên tâm đi, em dặn dò một tiếng, ngày hôm nay đi qua."

Nhân viên trung tầng của nhà máy chế thuốc Giang thành tạm nghỉ trước đó vài ngày trên cơ bản đều có công tác mới, Trương Dương nhờ Triệu Tân Hồng đem nhóm người còn chưa có công tác mời tới, Triệu Tân Hồng tương đối quen thuộc đối với tình huống của nhà máy thuốc, cô ấy lại từ các phân xưởng lựa chọn một nhóm nồng cốt, đem những người này triệu tập tới cùng nhau, tập trung tại phòng họp nhỏ.

Cố Doãn Tri lo lắng luôn mãi, quyết định không đứng ra, ông đem chuyện này toàn quyền giao cho Trương Dương xử lý, Cố Dưỡng Dưỡng làm người phát ngôn của hắn cũng đi dự hội nghị. Hội nghị của nhà máy thuốc lần này do Triệu Tân Hồng chủ trì, biểu tình của mọi người tham dự hội nghị đều rất ngưng trọng, tuy rằng chỉ là mấy tháng ngắn, nhưng từ trên mặt của mọi người ở đây đã nhìn không thấy hy vọng.

Triệu Tân Hồng lên tiếng nói: "Chào mọi người, ngày hôm nay tôi mời mọi người tới, là có một chuyện quan trọng cần tuyên bố, từ hôm nay trở đi chức chủ tịch của nhà máy chế thuốc Giang thành do Cố Dưỡng Dưỡng tiểu thư đảm nhiệm."

Hiện trường rất yên tĩnh không có ai nói chuyện, mọi người cũng không biết Cố Dưỡng Dưỡng là ai, rất nhanh mọi người đã rõ ràng, cái này cô bé đáng yêu ngồi ở trên đài chủ tịch giữa Triệu Tân Hồng và Trương Dương là Cố Dưỡng Dưỡng, khi rõ ràng, phía dưới bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, người của Cố gia thật sự là hồ đồ, trước phái tới một thằng phá sản, ngay sau đó lại cho một con bé không rành thế sự đến, làm như thế giống như bọn họ, nhà máy thuốc chờ đóng cửa đi.

Để cho Cố Dưỡng Dưỡng đứng ra đảm nhiệm chủ tịch nhà máy thuốc, là kết quả của Trương Dương và Cố Doãn Tri trải qua suy nghĩ cẩn thận, Cố Doãn Tri khiến cho con trai giao ra quyền quản lý, cũng không phải muốn đích thân tới nhà máy thuốc, ông muốn tận lực trợ giúp nhà máy thuốc vượt qua nguy cơ lần này, trải qua chuyện này, ông phát hiện mình trên vấn đề xử lý nhà máy chế thuốc Giang thành tồn tại rất nhiều quan niệm gia tộc, nếu như lúc trước không phải ông đem nhà máy thuốc giao cho con trai, mà là giữ phương thức quản lý cũ của nhà máy thuốc không thay đổi, nhà máy thuốc cũng sẽ không phát sinh biến cố lớn như vậy, chủ tịch chỉ là một cái tên, cũng không có nhiều ý nghĩa thực chất, cho nên thẳng thắn để cho Cố Dưỡng Dưỡng đi ra.

Triệu Tân Hồng nói: "Tiếp theo xin mời Cố chủ tịch nói chuyện."

Tiếng vỗ tay rất ít, hiển nhiên là mọi người không có ký thác nhiều hy vọng đối với vị tiểu cô nương này, Cố Dưỡng Dưỡng là lần đầu đối mặt nhiều người như vậy, không khỏi có chút luống cuống, cô ấy hướng Trương Dương nhìn một chút, Trương Dương cười cổ vũ cô ấy nói: "Đừng sợ, nên nói như thế nào thì cứ nói như thế ấy!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.