Chương trước
Chương sau
Trương Dương nói: "Nói chính xác hơn là ông ta dùng không phải kiếm, Thê Phong Khổ Vũ trong bản dập chính là ông ta sáng chế."

Trần Tuyết nói: "Dựa theo cách nói của anh, Kim Quyên Mậu lúc đó ở tại gần Hương Sơn, cho nên ông mới lưu lại nhiều đồ như vậy ở chỗ này.",

Trương Dương gật đầu nói: "Rất có khả năng, lúc trước ông ta hẳn là ở gần đây, hơn nữa người nhà của ông cũng có thể ở gần đây, Kim Quyên Mậu ám sát Tùy Diễm đế không thành công, phỏng chừng lúc đó cũng không có bị bắt, ông ta trằn trọc đi tới đây, thế nhưng hắn không ngờ Tùy cung cao thủ cũng theo đuôi tới, bọn họ vẫn truy đến nơi đây, Kim Quyên Mậu không còn đường lui, rơi vào trong vòng vây của T cung cao thủ, ở chỗ này triển khai tử chiến với bọn họ, cuối cùng mọi người đồng quy vu tận.",

Trần Tuyết cảm thán nói: "Tuy rằng không có nhìn thấy, thế nhưng từ những cái vết tích đánh nhau đến chết sống này cũng có thể đủ tưởng tượng ra tình hình chiến đấu ác liệt."

Trương Dương nói: "Tôi vốn đang cho rằng có thể ở chỗ này phát hiện ra một ít võ công bí tịch, hay là bí mật khác, nhưng cái còn lại chỉ có một thanh trường đao, một đầu mâu, còn có vài đầu mũi tên."

Trần Tuyết nói: "Văn Linh đang tìm cái gì? Vậy khối nghịch chuyển Càn Khôn có quan hệ với Kim Quyên Mậu sao "

Trương Dương cười nói: "Chỉ mong ghi chép trên khối bản dập chỉ là võ công bí tịch."

Trần Tuyết nói:, "Nếu như trong cơ thể của cô ấy thật sự có ý thức của Lan quý phi, cô ấy có thể một lòng muốn trở lại thế giới của mình hay không?"

Trương Dương nói: "Em có nghĩ tới hay không? Nếu như cô ấy thật sự là Lan quý phi, cô ấy trải qua loại phương thức nào đi tới thế kỷ hai mươi niên đại chín mươi? Mượn xác hoàn hồn? Có thể sao? Ý thức con người có thể xuyên qua thời không sao? Tôi là một đảng viên cộng sản, tôi là một người chủ nghĩa duy vật, tôi không tin trên đời này sẽ có chuyện mượn xác hoàn hồn." Trần Tuyết thản nhiên cười nói: "Anh không tin, chưa chắc đại biểu không tồn tại. Văn Linh nếu như coi trọng khối bản dập, nói không chừng trên bản dập có câu đố chúng ta muốn biết.",

Trương Dương nói: " Lòng hiếu kỳ của em đúng là mạnh hơn so với tôi một ít, vô luận trên khối bản dập viết cái gì, tôi cũng sẽ không đi quản, người không đụng tôi tôi không đụng người, chỉ cần cô ấy thành thật, chỉ cần cô ấy không xúc phạm lợi ích của tôi, tôi sẽ mặc kệ cô ấy muốn làm gì?"

Trần Tuyết không nói chuyện, trong lòng hoài nghi thái độ đối với lời nói kiềm giữ của Trương Dương, Trương Dương sẽ thành thật, có trời mới tin.

Hai người từ mạch nước ngầm trở về, Trương Dương sử dụng xi măng và gạch đá chuẩn bị tốt lấp cái cửa động lại, nếu Kim Quyên Mậu và vậy vài cao thủ Tùy cung đã an nghỉ, sau này không nên quấy rối bọn họ thanh tĩnh thì tốt hơn.

Nhân sinh luôn luôn tràn ngập đủ loại trùng hợp, Trương Dương ở trạm xe lửa gặp Cố Dưỡng Dưỡng, mái tóc đen dài của Cố Dưỡng Dưỡng đã được buột xõa hai bên, áo màu hồng, quần jean màu xanh, trong đám người có vẻ bắt mắt, Trương Dương chen đoàn người đi qua hướng cô ấy, đi tới phía sau Cố Dưỡng Dưỡng đưa tay vỗ vỗ đầu vai của cô ấy nói: "Dưỡng Dưỡng!", Cố Dưỡng Dưỡng có chút kinh ngạc của xoay người lại, khi cô ấy nhìn thấy Trương Dương, trên mặt cười lộ ra nụ cười hiểu ý: "Anh rể, trùng hợp vậy!", nghe được những lời này của Cố Dưỡng Dưỡng, Trương Dương ngây ngẩn cả người, hắn vốn tưởng rằng Cố Dưỡng Dưỡng là đến đây đưa mình, lúc này mới lưu ý đến túi du lịch trong tay cô ấy, Trương Dương nói: "Em muốn đi ra ngoài?"

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu nói: "Em đi Giang thành!",

Trương Dương nói: "Cũng không nói anh một tiếng, chúng ta đi cùng một đường." Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Em còn tưởng rằng anh đã đi, nếu không khẳng định gọi điện thoại cho anh."

Lựa chọn xuất hành trong loại thời kỳ phi thường này cũng không nhiều, Cố Dưỡng Dưỡng nhìn thấy Trương Dương, theo hắn đi đến toa giường nằm, vừa vặn trong phòng của Trương Dương không có an bài những người khác, Cố Dưỡng Dưỡng chỉ mua vé giường cứng, Trương Dương giúp cô ấy đổi vé khác.

Trương Dương giúp Cố Dưỡng Dưỡng đem hành lý đặt vào phòng, Cố Dưỡng Dưỡng vỗ vỗ bàn tay, ngồi xuống trên giường đối diện Trương Dương, cười nói: “ Em cứ tưởng phải đi một mình buồn chán, lúc này hay rồi, có anh rể nói chuyện với em." Trương đại quan nhân lúc này mới ý thức được ở cùng Cố Dưỡng Dưỡng cũng không phải chuyện tốt gì, tình cảm của tiểu nha đầu đối với mình hắn đã sớm biết rõ trong lòng, tuy rằng thằng nhãi này rất là loạn tình cảm, nhưng hắn vẫn có quan đức, có nguyên tắc, đại trượng phu có cái nên có việc không nên làm, đối mặt với cô em vợ si tình, Trương đại quan nhân phải đúng mực, giữ cự ly thích hợp, nếu không hắn sẽ làm thất vọng gia đình, càng thẹn với Cố Giai Đồng đã rời đi nhân thế.

Cố Dưỡng Dưỡng rất hài lòng, cho tới nay cô ấy luôn chờ mong cơ hội ở chung đơn độc với Trương Dương, từ kinh thành đến Giang thành, cần hơn mười mấy giờ, đêm nay chín giờ xuất phát, ngày mai sáng sớm bảy giờ mới đến, bọn họ có một đêm thời gian có thể nói chuyện phiếm, Cố Dưỡng Dưỡng nghĩ cả một đêm ở riêng với Trương Dương, trong lòng vừa chờ mong lại có chút khẩn trương.

Trương Dương rất nhanh điều chỉnh tâm tính, mình trong phương diện tình trường có thể nói là thân kinh bách chiến, Cố Dưỡng Dưỡng là cô em vợ của hắn, nhất định phải chuẩn xác, chỉ cần hắn tâm tĩnh như nước, đem Cố Dưỡng Dưỡng trở thành em gái, tự nhiên sẽ không sợ cô ấy, có câu là không làm chuyện đuối lý không sợ quỷ gõ cửa, chỉ cần trong lòng thanh thản, có cái gì phải sợ?

Xe lửa rời đi, bọn họ hai người bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy không biết nên nói cái gì, cùng nhau nở nụ cười.

Trương Dương nói: "Anh đã quên hỏi em, đi Giang thành làm gì?"

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Ba em đi Giang thành, nghe nói cãi nhau với anh của em rất lớn, hai người bọn họ tính tình đều rất cứng, trong nhà lại theo ba, em thật không muốn tình cảm giữa bọn họ xảy ra vấn đề, cho nên em muốn đi khuyên bọn họ."

Trương Dương gật đầu, chuyện của nhà máy chế thuốc Giang thành hắn cũng biết, Cố DoãnTri quyết định muốn thu hồi quyền quản lý của Cố Minh Kiện, Cố Minh Kiện luôn luôn tự cho mình là rất cao, hắn là sẽ không đơn giản đem quyền quản lý giao ra, cho nên cha con sinh ra mâu thuẫn và phân tranh là rất bình thường, cũng là không thể tránh được.

Lúc đầu Trương Dương không thích hợp bình luận Cố Minh Kiện, thế nhưng lo lắng đến Cố Dưỡng Dưỡng quá đơn thuần, cô ấy chưa chắc có năng lực giải quyết được chuyện này. Trương Dương nói: "Dưỡng Dưỡng, tính tình của Minh Kiện có chút táo bạo, hắn muốn chứng minh năng lực của mình."

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh của em đích thật là hiếu thắng, thế nhưng anh ấy không có ý xấu, nhà của em chỉ có anh ấy là con trai, ba em đối với anh ấy kỳ vọng rất cao. Nguyên nhân chính là vì như vậy, anh của em mới càng nóng lòng muốn biểu hiện mình, nhớ lúc chị của em gặp chuyện không may, anh ấy đã từng nói với em, chị đi, ba cũng già, sau này anh ấy muốn vực dậy cái nhà này, gánh chịu trách nhiệm chiếu cố gia đình."

Trương Dương gật đầu.

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Nhà của em chỉ còn lại có ba, em không có hùng tâm tráng chí gì, em chỉ muốn người một nhà bình an, thật ra có đôi khi em suy nghĩ, một gia đình quan trọng nhất là bình an, là mọi người cùng một chỗ, đây là một loại hạnh phúc lớn nhất."

Trương Dương không nói chuyện, Cố Dưỡng Dưỡng nghĩ như vậy cũng không kỳ quái, cô ấy đã từng trải qua rất nhiều, hiện tại có thể hồi phục sinh hoạt bình thường đã cảm thấy mỹ mãn. Thế nhưng lo cho gia đình, cũng chỉ có cô ấy nghĩ như vậy, Giai Đồng lúc còn sống có yêu cầu rất cao đối với bản thân, cô ấy phấn đấu nhiều, hơn nữa sự nghiệp thành công, làm con trai duy nhất trong gia đình, Cố Minh Kiện đương nhiên được cha ký thác kỳ vọng rất cao, nhưng mà nhìn hành động của Cố Minh Kiện mấy năm nay, quả thật khiến cho Cố Doãn Tri thất vọng.

Trương Dương vốn tưởng rằng trải qua sự kiện hít thuốc phiện đả thương người, Cố Minh Kiện có thể hoàn toàn nhận rõ mình, bây giờ xem ra, cuộc sống của Cố Minh Kiện từ đầu đến cuối đều bị vây một trạng thái đần độn, người kiêng kị nhất cũng là không có tự hiểu lấy mình, trên người của Cố Minh Kiện căn bản không tìm được cẩn thận thâm trầm của cha, nhìn xa trông rộng càng không thể nào nói đến, tại điểm này Cố Giai Đồng càng giống cha hơn, về phần Dưỡng Dưỡng chỉ là một người con gái nhu thuận đơn thuần, chị rời đi, cô ấy càng thêm quý trọng người nhà, hy vọng người một nhà hòa thuận, ngàn vạn không nên gặp chuyện không may.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.