Trương Dương đi tới chỗ lò vi sóng ở bên ngoài quay đồ ăn cho Kiều Mộng Viện, tiểu hộ sĩ trực nhật tay đang nâng cằm, ngồi ở trạm hộ sĩ nhìn hắn, ngày tháng bị cách ly giống như một ngày dài bằng một năm, bất kể là nhân viên y tế hay là người bệnh bị cách ly đều cảm thấy bị dày vò.
Trương Dương nói: "Tiểu Lưu, ăn cơm chưa?"
Tiểu hộ sĩ lắc đầu nói: "Không có lòng dạ nào mà ăn cả, vừa rồi chúng tôi lại có một hộ sĩ bị bệnh."
Trương Dương nói: "Không mang thuốc đông y của tôi cho mọi người uống à?"
Tiểu hộ sĩ nói: "Mọi người đều uống rồi, có điều xem ra dược vật của anh chỉ có thể mang tới tác dụng ổn định đối với bệnh nhân, không có hiệu quả dự phòng."
Trương Dương nói: " Đừng lo lắng, rồi sẽ tìm được biện pháp mà."
Khi Hai người đang nói chuyện thì Trương Thu Linh từ trên lầu đi xuống, cô ta là tổ trưởng của tiểu tổ chữa bệnh khu cách ly, từ sau khi tiểu tổ chữa bệnh được thành lập, Trương Thu Linh một khắc cũng không nghỉ ngơi, trong ánh mắt của cô ta tràn ngập vẻ mệt mỏi, thái độ của cô ta hiện tại đối với Trương Dương rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, bởi vì cô ta đã ý thức được, vị chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao trẻ tuổi trước mắt, thật sự có chút tài năng trên phương diện trung y. Kiều Mộng Viện không tiếp nhận sự trị liệu của bọn họ, nhưng dưới sự trị liệu của Trương Dương, bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059434/chuong-749-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.