Lưu Chiêu nói xong, nhìn thấy Lưu Diễm Hồng không hề có phản ứng dị thường, y cho rằng Lưu Diễm Hồng đã động tâm, liền nói khẽ: "Đồng chí Diễm Hồng, thật ra đây cũng là quyết định sau khi mọi người cùng thương lượng, cũng là nghĩ cho sự phát triển ngày sau của cô." Lưu Chiêu không cho rằng mình không phải là người thích hợp để nói những lời này với Lưu Diễm Hồng, tuy rằng y là bí thư Ủy ban kỷ luật, nhưng dù sao y cũng vừa mới tới Bình Hải, đối với tình huống bên trong Ủy ban kỷ luật Bình Hải vẫn chưa nắm rõ, hiện tại mà nói, Lưu Diễm Hồng so với y thì quen thuốc với công tác hơn nhiều, y vừa tới đã muốn đẩy Lưu Diễm Hồng ra khỏi Bình Hải, điều này sẽ khiến người ta hiểu lầm là đang bài trừ dị kỷ.
Lưu Diễm Hồng vẻ mặt bình tĩnh: "Quyết định của mọi người ư? Ai? bí thư Kiều hay là tỉnh trưởng Tống? Hay là quyết định thảo luận tập trung của các anh trên cuộc họp thường ủy?"
Lưu Chiêu cảm thấy được tình tự kháng cự của Lưu Diễm Hồng, y cười cười, ý đồ giảm bớt không khí căng thẳng vừa xuất hiện: "Đồng chí Diễm Hồng, tất cả mọi người chúng tôi không hề phủ định thành tích công tác của cô, cũng không tin vào những cái gọi là chứng cớ này, chỉ là mọi người nghĩ đến để công tác sau này khai triển tốt hơn, nghĩ đến..."
Lưu Diễm Hồng ngắt lời Lưu Chiêu, nói: "Anh giúp tôi chuyển cáo tới các vị lãnh đạo, tôi không cần bọn họ nghĩ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059369/chuong-731-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.