Cứ như vậy bài báo đưa tin tiếp theo không còn cần thiết phải đăng nữa, Lý Đồng Dục phát hiện mình đã coi nhẹ tác dụng của Lương Đông Bình, tuy rằng bài báo là được viết dưới sự ám thị của y, nhưng người viết là Lương Đông Bình, Trương Dương bảo Lương Đông Bình ra mặt phủ nhận bài báo này vẫn rất có sức thuyết phục, chiêu này gọi là rút củi dưới đáy nồi. Lý Đồng Dục châm một điếu thuốc lá, y thật sự không nghĩ ra Lương Đông Bình sao lại thay đổi hoàn toàn như vậy, thằng ôn này quá khiến y thất vọng rồi.
Chuông di động phá vỡ sự trầm tư của y, Lý Đồng Dục cầm lấy điện thoại: "Alo!"
"Đồng Dục à, là tôi!"
" Tống Hoài Minh. Giọng nói của Lý Đồng Dục trầm thấp vô cùng.
Tống Hoài Minh nói: "Nếu có thể, tôi hy vọng được gặp mặt anh một lần."
Lý Đồng Dục nói: "Có cần thiết không?"
Tống Hoài Minh nói: "Có!"
"Được rồi, mười giờ sáng ngày mai tôi sẽ tới văn phòng tỉnh trưởng bái phỏng!!"
Tống Hoài Minh không ngờ y lại đáp ứng sảng khoái như vậy, nói khẽ: "Được, tôi nhất định sẽ chờ đại giá của anh!"
Khi Tống Hoài Minh gọi điện thoại Trương Dương Trương Dương cũng đang tới nhà y, tới Đông Giang, người đầu tiên mà Trương Dương bái phỏng không phải là Tống Hoài Minh, bởi vì Tống Hoài Minh là nhạc phụ tương lai của hắn, cho nên chuyện nhật báo Đông Nam Tống Hoài Minh không thích hợp nhúng tay vào, tuy rằng Lý Đồng Dục nhằm vào Trương Dương, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059366/chuong-730-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.