Chương trước
Chương sau
Nói chung vẫn luôn có người vào lúc nguy nan thể hiện thân thủ, Chu Tông Vạn của tập đoàn Oa Oa Hương tuyệt đối không phải là nhân sĩ mà Trương Dương trước đó đã an bài, có điều y vừa xuất trường liền cực lực ủng hộ Trương Dương, Chu Tông Vạn nói: "Tôi đại biểu tập đoàn Oa Oa Hương tài trợ năm trăm vạn nhân dân tệ, cũng xin được độc quyền tài trợ nước dùng để uống và nước giải khát cho vận hội tỉnh lần này, ngoài ra, tất cả kinh phí rước đuốc tới nguồn Trường Giang do tôi gánh vác!" Chu Tông Vạn ra mặt, làm mọi người khiếp sợ, y không ra tay thì thôi, đã ra là phải lớn, một khi như vậy, ngay cả phong đầu của Liêu Vĩ Trung của nhà máy thuốc lá cũng bị y đoạt mất, Chu Tông Vạn là xí nghiệp dân doanh, y mặc dù ở Nam Tích xây nhà máy, nhưng trên ý nghĩa nghiêm khác mà nói thì tổng bộ sản xuất Chu Tông Vạn là ở thành phố Nam Võ tỉnh Vân An, là xí nghiệp ngoại lai của Nam Tích.

Bí thư thị ủy Thành phố Nam Tích Lý Trường Vũ cười nói: "Cám ơn Chu tiên sinh, cám ơn sự ủng hộ của xí nghiệp gia dân doanh đối với sự nghiệp thể dục thể thao Bình Hải!" Những lời này của Lý Trường Vũ nói rất đúng lúc, y nhấn mạnh bốn chứ xí nghiệp dân doanh, vạch rõ giới hạn với xí nghiệp quốc hữu, cũng chẳng khác nào uyển chuyển chỉ ra, cho tới bây giờ tất cả tài trợ được đề xuất đều là của xí nghiệp dân doanh, hơn nữa đều là xí nghiệp dân doanh ngoại lai.

Bí thư thị ủy kên tiếng, đám xí nghiệp bản địa Nam Tích đã bắt đầu đứng ngồi không yên, bí thư Lý khẳng định là đang không vui, vận hội tỉnh được tổ chức ở Nam Tích, xí nghiệp bản địa Nam Tích đến bây giờ vẫn chưa tỏ thái độ, hơn nữa trước mặt nhiều lãnh đạo như vậy, nhiều phóng viên truyền thông như vậy, khiến bí thư thị ủy y không còn mặt mũi nào cả.

Bí thư nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung hắng giọng chuẩn bị lên tiếng, nếu Chu Tông Vạn đã tài trợ một đội rước đuốc, gã sẽ tài trợ một đội khác, mặt mũi này phải tranh. Nhưng gã còn chưa kịp lên tiếng thì đã có người lên tiếng trước, người lên tiếng là Chu Hưng Vượng của tập đoàn Thịnh Vượng Duyên Đông, y cũng đặc biệt tới đây cổ động, tập đoàn Thịnh Vượng ở trong nước cũng là xí nghiệp dân doanh cố số má, Chu Hưng Vượng này đặc biệt ưa sĩ diện, gặp loại chuyện này luôn luôn muốn cướp trước, y cười ha ha nói: "Tập đoàn Thịnh Vượng của chúng tôi tài trợ sáu trăm vạn nhân dân tệ, đồng thời, tôi cũng học tập theo Chu tổng, tất cả kinh phí của đội rước đuốc tới Trường Thành do chúng tôi gánh vác!"

Hiện trường vỗ tay như sấm, bọn họ không thể không vỗ tay được, lúc ban đầu mọi người đều biết Trương Dương đang giăng bẫy, nhưng hiện tại hai người Chu Tông Vạn và Chu Hưng Vượng tổng cộng tài trợ một ngàn một trăm vạn, cái này không thể nói là lập bẫy được nữa rồi, tập đoàn Oa Oa Hương và tập đoàn Thịnh Vượng ở trong nước đều là xí nghiệp dân doanh khá có tiếng trăm, người ta không cần thiết phải phối hợp diễn trò với Trương Dương, chuyện phí tiền không ai đi làm cả, người ta khẳng định là nhìn thấy thương cơ tiềm tàng trong vận hội tỉnh.

Rất nhiều lúc, anh muốn thả con tép, bắt con tôm, nhưng người ta một khi nhìn thấu mục đích của anh, liền sẽ không dễ dàng mắc mưu, nhưng đối nhưng đối với những người này mà nói, một khi châu ngọc ở phía trước, bọn họ sẽ liền bắt đầu suy nghĩ, trong lòng sẽ bất giác hoạt động.

Liêu Vĩ Trung hối hận không thôi, mình nói chậm rồi, không ngờ để tên Chu Hưng Vượng này đoạt trước.

Lúc này Lương Thành Long lại đứng lên, lần này gã là tài trợ đại biểu cho lão bà Lâm Thanh Hồng của gã, Lương Thành Long nói: "Ở đây, tôi còn muốn đại biểu tập đoàn Thiên Kiêu tập đoàn Thiên Kiêu tài trợ một trăm vạn nhân dân tệ cho vận hội tỉnh, cũng tài trợ tất cả trang phục thi đấu cho các đội đại biểu thể thao!" Tiền tuy rằng ít một chút, có điều, vận động viên của tòa thành thị đều sẽ được lợi, tiếng vỗ tay có được tất nhiên không nhỏ.

Các xí nghiệp địa phương Nam Tích cuối cùng cũng có người không kiềm chế được, người đầu tiên đứng lên là quản đốc điện tử ảnh nhạc Nam Tích Tiền Trung Minh, mấy năm gần đây thị trường đĩa phim thịnh vượng, khiến cho nhà máy của bọn họ cũng là nhà máy hàng đầu của ngành đĩa trong nước, gã vốn hi vọng Liêu Vĩ Trung sẽ là người đầu tiên đứng ra, nhưng Liêu Vĩ Trung chậm chạp không lên tiếng, gã không nhịn được, Tiền Trung Minh người này cũng là hạng người ưa sĩ diện, loại cơ hội để biểu hiện này vốn không nhiều lắm, gã đương nhiên không muốn bỏ qua, Tiền Trung Minh cười nói: "Nhìn thấy các xí nghiệp dân doanh nhiệt tình, toàn tâm toàn lực tài trợ sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích chúng ta như vậy, là đại biểu của xí nghiệp địa phương, xí nghiệp quốc doanh, chúng tôi cũng không thể đi sau được, tôi đại biểu nhà máy, tài trợ vận hội tỉnh sáu trăm vạn đồng! Đồng thời, tôi cũng báo danh tham gia đội rước đuốc!"

Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ là người đầu tiên vỗ tay, mấy lãnh đạo của thành phố Nam Tích cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõng, cuối cùng cũng có xí nghiệp bản địa đứng ra rồi.

Trương Dương cười nói: "Cám ơn quản đốc Tiền, tôi còn muốn tuyên bố một tin tức tốt, căn cứ vào kết quả sau khi hiệp thương trước đó của chúng tôi với mấy vị đại sứ hình tượng vận hội tỉnh, bắt đầu từ ngày mùng một tháng năm, đến cuối năm nay, tổng cộng trong thời gian tám tháng, sẽ cấp miễn phí quyền sử dụng chân dung tập thể cho mười thương gia, nói cách khác, thương gia của mười xí nghiệp này có thể trong tám tháng in chân dung của đại sứ hình tượng của chúng tôi trên bao bì sản phẩm của mình, cũng có thể dùng hình tượng của bọn họ để tiến hành tuyên truyền quảng cáo, tám xí nghiệp gia vừa rồi đã có được quyền lợi này."

Những lời này của Trương đại quan nhân vừa được nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt, thằng ôn này sao không nói sớm? Đám xí nghiệp gia do Liêu Vĩ Trung cầm đầu hối hận không thôi, đại sứ hình tượng thể dục thể thao mà Nam Tích mời đến này, tùy tiện phí đại diện của bất kỳ ai cũng không thể dưới trăm vạn, tám tháng sử dụng miễn phí chân dung của bọn họ, tiến hành tuyên truyền quảng cáo, thật sự là quá lời.

Đừng nhìn Tiền Trung Minh bỏ ra hơn sáu trăm vạn, nghe thấy tin tức này, lập tức mừng rỡ không thôi, khoản tiền tài trợ này bỏ ra không phí.

Liêu Vĩ Trung lần này không hàm hỗ nữa, gã trước giờ luôn muốn Ngưu gia quân làm đại diện cho mình, lần trước bị Ngưu Tuấn Sinh uyển chuyển từ chối, trước mắt có cơ hội tốt như vậy, gã không nắm lấy thì là quá ngu, gã lớn tiếng nói: "Tôi đại biểu cho nhà máy thuốc lá Nam Tích, đại biểu cho giới xí nghiệp thành phố Nam Tích, trên cơ sở tài trợ năm trăm vạn nhân dân tệ lần trước, xin được tài trợ thêm tám trăm vạn nhân dân tệ!"

Hội trường im lặng, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Liêu Vĩ Trung, khí phách, đây là khí phách, ra tay một cái là tám trăm vạn nhân dân tệ, có điều Liêu Vĩ Trung ra tay lúc này, hiệu quả mang tới đã bị giảm bớt rồi, đại đa số người đều cho rằng gã bỏ ra tám trăm vạn là vì muốn sứ miễn phí quyền chân dung của đại sứ hình tượng thể dục thể thao, cái này khiến cho động cơ của gã lộ ra vẻ không còn được đơn thuần nữa.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt cười nói: "Sự ủng hộ của đồng chí Vĩ TRung đối với sự nghiệp thể dục thể thao thành phố Nam Tích là không tiếc dư lực, chúng tôi xin được cảm ơn!"

Nhưng lúc này Trương đại quan nhân lại nói tiếp: "Cám ơn bí thư Liêu đã ủng hộ, có điều lời nói mới rồi của tôi vẫn chưa hết, sử dụng miễn phí quyền chân dung cũng có điều kiện, ngành sản xuất thuốc lá không trong phạm vi này, ha ha, anh cũng biết đấy, hút thuốc có hại cho sức khỏe, các đại sứ hình tượng cũng phải nghĩ tới hình tượng mà!"

Bên trong Hội trường phát ra tiếng cười ầm ỹ, Liêu Vĩ Trung trong nhất thời ngây ra đó, mặt hết xanh rồi lại tím, con mẹ nó, bố mày bị thằng nhóc con này chơi cho một vố rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.