Trương Dương cũng không lập tức cho Chu Vân Phàm câu trả lời khẳng định thuyết phục, Chu Vân Phàm cũng rất kiên trì, y nhìn hồ Phượng Nhãn trước mắt, nhẹ giọng than thở nói: "Nếu như không phải ngẫu nhiên tới đến, tôi sẽ không sinh ra hứng thú với nơi này, hồ Phượng Nhãn có tài nguyên tốt, tuy rằng diện tích mặt hồ không lớn, nhưng thắng tại chỗ tươi mát lịch sự tao nhã, thủy nhai (đường bên hồ)bây giờ là công trình của chính phủ, xây đã năm năm mà vẫn khuyết thiếu sự quản lý hữu hiệu cùng quy hoạch thống nhất, nhìn như náo nhiệt, thế nhưng cả thủy nhai lại không có một nhà nào giống nơi tiêu dùng, nếu như tôi có thể tiếp nhận được khối địa phương này, tôi sẽ gia tăng đầu tư, tại trên mặt văn hóa cùng cách điệu, làm cho thủy nhai hồ Phượng Nhãn chế tạo trở thành một trong những nơi thưởng thức tiêu phí hiệu quả nhất Bình Hải.
Trương Dương vẫn bảo lưu không nói gì với thái độ thưởng thức của Chu Vân Phàm, một thương nhân con buôn, tất cả lấy tiền tài làm trên hết, trông cậy vào y làm ra cái thưởng thức gì, hầu như là tìm ma ban ngày.
Thế nhưng tình hình của hồ Phượng Nhãn hiện nay đích thật là có chút hỗn loạn, Chu Vân Phàm nguyện ý đầu tư ở đây dù sao cũng là chuyện tốt, Trương Dương gật đầu nói: "Tôi đoán vấn đề chuyện này không lớn."
Chu Vân Phàm nghe Trương Dương nói như vậy, không khỏi lộ ra vẻ cười hiểu ý, Trương Dương nói vấn đề không lớn, liền chứng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059312/chuong-714-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.