Kiều Bằng Cử không biết chuyện này, có chút hiếu kỳ nhìn bọn họ.
Trương Dương nhớ tới chuyện này thì bật cười, Lương Thành Long tức giận đến nổi hất nước lên mặt Trương Dương.
Kiều Bằng Cử nói: "Lâm thanh hồng không phải ở Nam Tích sao?"
Lương Thành Long gật đầu nói: "Hôm qua vừa đến, ở Hải Thiên, tôi đi tìm cô ấy ăn cơm. Trương Dương, trở về cậu gọi điện thoại cho cô ấy đi, mời tới ăn."
Trương Dương nói: "Theo mức độ hiện nay, cô ấy chưa chắc cho tôi mặt mũi."
Lương Thành Long nói: "Cũng đúng... Nói không chừng cô ấy ngay cả cậu cũng hận luôn."
Trương Dương nói: "Hay là như vậy đi, tôi kêu Tần Thanh hẹn cô ấy."
Kiều Bằng Cử nói: "Tần Thanh cũng tới?"
Trương Dương nói: "Tới, có thể là để hợp tác chuyện của cảng nước sâu, Thường Hải Thiên buổi tối cũng có thể từ Lam Sơn chạy tới, đã lâu không nhiều người như vậy."
Lương Thành Long cảm thán nói: "Đãi cát tìm vàng vàng không thấy, có phát hiện bạn bè bên cạnh chúng ta càng ngày càng ít không, sau này, phải quý trọng tình bạn không đổi này đấy nhé."
Trương Dương luôn cảm thấy Lương Thành Long ngày hôm nay nói chuyện có ám chỉ, hắn đoán được là vì chuyện của Lương Thiên Chính. Nếu thật sự nói đến tình bạn, Trương Dương và Lương Thành Long gần gũi hơn so với Kiều Bằng Cử, Kiều Bằng Cử có thái độ làm người xử thế từ đầu đến cuối đều giữ khoảng cách nhất định, hắn qua lại với ai cũng không gần, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059249/chuong-697-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.