Trương Dương thấy Tra Vi quan tâm mình như vậy, trong lòng không khỏi có chút cảm động, mình có công đức gì đâu, mà khiến cho những cô gái đẹp săn sóc quan tâm như vậy, nhân sinh như vậy còn đòi hỏi cái gì nữa? Trương Dương nói: "Thật sự không có việc gì mà, tôi da dày thịt béo lắm, nghỉ ngơi một đêm đã hoàn toàn không sao, nhưng thật ra cái tên tiểu Nhật Bản kia bị tôi đánh rất thảm."
Tra Vi cũng nghe nói, cô nhỏ giọng nói: "Nghe nói tên Nhật Bản luận võ với anh, tay phải bị gãy năm sáu chổ, có lẽ phải cắt bỏ." Cô ấy cũng không đồng tình người Nhật Bản kia, chỉ là có chút lo lắng, chuyện này có mang đến phiền phức cho Trương Dương hay không thôi..
Trương Dương nói: "Cái tên tiểu Nhật Bản này vốn không phải thứ tốt, dùng Mê Hồn thuật đối phó tôi."
"Mê Hồn thuật?" Tra Vi vô cùng kinh ngạc nói.
Trương Dương giải thích nói: " Cùng loại với thôi miên ấy mà, thuộc về thứ bàng môn tả đạo."
Tra Vi nói: "Tôi có nghe qua, ừ, trong Anh Hùng Xạ Điêu, cái người trưởng lão Cái Bang cũng dùng biện pháp như vậy với Quách Tĩnh, thật là không nhìn ra, tiểu Nhật Bản lợi hại như vậy."
Trương Dương cười chẳng đáng: "Chút tài mọn mà thôi, không tính là lợi hại gì, chẳng qua lúc đó đột nhiên quá, cho nên tôi mới bị trúng thuật, may mà Sử lão gia tử hô to đúng lúc, tôi mới thanh tỉnh lại, nếu không thật sự muốn lật thuyền trong mương, bại trong tay ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059235/chuong-693-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.