Chương trước
Chương sau
Trương Dương bật cười: "Khó gì đâu!" Hắn móc điện thoại ra lập tức gọi điện thoại cho Vu Tử Lương, với quan hệ giữa hắn và Vu Tử Lương, an bài cho Tiêu Thư Đường tới chỗ Vu Tử Lương thực tập đương nhiên không có bất kỳ vấn đề gì.

Hai huynh đệ Tiêu Thư Dân nhìn thấy Trương Dương đã nói là làm, hơn nữa chỉ bằng một cú điện thoại đã giải quyết xong chuyện này, càng nhận thức sâu hơn một tầng về năng lực của hắn.

Chuyến đi tới Nam Võ lần này của Trương Dương có thể nói là không tệ, chẳng những giúp Bình Hải đoạt được một chiếc huy chương vàng trong chạy đường dài bậc trung mà hơn nữa còn kết tình hữu nghị thâm hậu với Ngưu Tuấn Sinh, sự kiện hoả hoạn cũng khiến hắn trở thành ân nhân của một nhà bí thư thị ủy thành phố Nam Võ Tiêu Nãi Vượng, thu hoạch của hắn không chỉ là lời cảm ơn mà còn là một phần nhân mạch, và nhận được tài nguyên chính trị vô cùng. Đương nhiên một điểm quan trọng nhất là chuyến đi tới Nam Võ lần này, quan hệ giữa hắn và Thường Hải Tâm đã có đột phá trên bản chất.

Sau khi trở về Nam Tích, Trương Dương trước tiên tới chỗ lãnh đạo thượng cấp, phó thị trưởng Cung Kì Vĩ để báo cáo giản lược lại một số tình huống ở Nam Võ.

Cung Kì Vĩ nghe nói lần này thi đấu tranh giải điền kinh, vận động viên của Nam Tích không ngờ lại giành được một huy chương vàng, y vô cùng vui mừng, nói: "Chiếc huy chương vàng này chẳng khác nào là một liều thuốc kích thích cho giới thể dục thể thao Nam Tích chúng ta, gần đây báo chí lớn nhỏ tất cả đều đang viết về chuyện này."

Trương Dương nói: "Tôi đã đáp ứng thưởng cho Ngưu Chấn Vĩ ba vạn đồng, định lợi dụng cơ hội lần này để tuyên truyền, cổ vũ ý chí chiến đấu của vận động viên Nam Tích chúng ta, tranh thủ trong vận hội tỉnh lần này giành được thành tích tốt."

Cung Kì Vĩ gật đầu nói: "Nên lợi dụng cơ hội lần này để tuyên truyền."

Trương Dương nói: "Người của tổ công tác Ủy ban kỷ luật đã đi chưa?" Hắn là muốn mượn đề tài này để hỏi chuyện của đám người Từ Quang Nhiên đã kết thúc hay chưa.

Cung Kì Vĩ nói: "Đi rồi, các đồng chí của tổ công tác Trung kỉ ủy và Ủy ban kỷ luật tỉnh tất cả đều đi rồi."

Trương Dương cười nói: "Đi rồi thì tốt, bọn họ không đi, Nam Tích chúng ta khó mà yên ổn được."

Cung Kì Vĩ nói: "Bọn họ có đi hay không cũng không liên quan nhiều tới cậu, bọn họ là muốn điều tra những cán bộ làm trái pháp luật, vi phạm kỷ cương, chỉ cần là người tuân thủ pháp luật thì không có gì mà phải sợ cả."

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, tôi muốn thương lượng với ngài một chuyện."

Cung Kì Vĩ nói: "Nói đi!"

Trương Dương là muốn nói chuyện khu đất sân thể dục, lúc trước Vương Quân Dao giành được quyền khai thác khu đất này, tổng cộng là hai trăm triệu, dựa theo điều kiện đã bàn trước đó, 30% khoản tiền bán đấu giá được sẽ chuyển cho Ủy ban thể dục thể thao, để dùng xây dựng trung tâm thể dục mới và tài chính khởi động vận hội tỉnh, nhưng hiện tại Vương Quân Dao đã chết, khai thác khu đất này cũng gác lại đó, Ủy ban thể dục thể thao tổng cộng từ thị lý lấy được ba ngàn vạn, trước mắt gần như đã dùng hết để trả cho tiền công trình trung tâm thể dục mới rồi, còn có ba ngàn vạn tất nhiên là vẫn chưa vào tài khoản, Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, anh thấy, có phải nên nhắc với thị lý, mau chóng chứng thực chuyện khai thác khu đất sân thể dục không, hiện tại không thiếu thương gia có hứng thú đối với khu đất này."

Cung Kì Vĩ nói: "Chuyện này tôi đã đề cập qua với bí thư Lý rồi, bí thư Lý cho rằng chuyện này nên tạm thời gác sang một bên."

"Vì sao?" Trương Dương không hiểu, hỏi.

Cung Kì Vĩ nói: "Người của Ủy ban kỷ luật tuy rằng đã đi rồi, nhưng vấn đề tài chính của Vương Quân Dao vẫn đang điều tra, trước khi chuyện chưa được điều tra rõ, chuyện khu đất sân thể dục tạm thời không thể khởi động được."

Trương Dương nói: "Nhưng vận hội tỉnh sắp cử hành rồi, tôi thiếu tiền, không có tiền thì lấy gì ra mà làm, mất thấy các hạng công trình trung tâm thể dục mới sắp hoàn thành rồi, tôi trước chuyện đã đáp ứng người ta sẽ thanh toán tiền công trình, các khoản nợ cũng sắp tới kỳ chi trả rồi, chính phủ chúng ta nói lời thì phải giữa lấy lời chứ, nếu như lần này chúng ta nuốt lời, sau này làm sao mà giành được sự tín nhiệm của các nhà thầu xây dựng đây? Hành động chiêu thương tiếp theo của chúng ta sẽ triển khai như thế nào?"

Cung Kì Vĩ cười nói: "Cậu đừng gấp, tôi nói cho cậu biết một tin tức tốt nhé, bí thư Lý trên cuộc họp thường ủy đã nói rõ, phải coi vận hội tỉnh lần này trở thành đại sự hàng đầu của Nam Tích, thông qua lần này để thể hiện một diện mạo mới của Nam Tích chúng ta cho nhân dân toàn tỉnh Bình Hải thấy, phải xây dựng lại lòng tin của toàn thể người dân thành phố Nam Tích đối với ban lãnh đạo chúng ta, cho nên cậu cứ yên tâm, phương diện tài chính đối với các cậu cũng sẽ không quá hà khắc đâu."

Trương Dương cũng sau khi Lý Trường Vũ chủ chính, ngày tháng của mình sẽ tốt hơn khi Từ Quang Nhiên còn tại vị nhiều, nhưng hiện tại tình trạng tài chính của Nam Tích không lạc quan, hạng mục xây dựng trọng điểm tiến hành đồng thời rất nhiều, Lý Trường Vũ cho dù coi trọng vận hội tỉnh cũng không thể coi vận hội tỉnh trở thành trọng điểm hàng đầu, đừng quên còn có một cảng Nước Sâu, đó mới là trọng trung chi trọng trong xây dựng của Nam Tích,

Cung Kì Vĩ nói: "Nói đến chiêu thương, tôi của có một việc muốn thương lượng với cậu đây."

Trương Dương nói: "Anh là phó thị trưởng thường vụ, không cần phải thương lượng với tôi, trực tiếp hạ mệnh lệnh là được rồi."

Cung Kì Vĩ không khỏi bật cười: "Những lời này là cậu nói đó, tôi muốn để cậu phụ trách công tác chiêu thương của Nam Tích, công tác chiêu thương là nghề cũ của cậu, cậu khẳng định ngựa quen đường cũ, không tồn tại bất kỳ vấn đề gì."

Trương Dương nói: "Thị trưởng Cung, công tác của tôi ở Ủy ban thể dục thể thao vừa mới có chút khởi sắc anh đã bắt tôi chuyển chỗ rồi à?"

Cung Kì Vĩ cười nói: "Cậu hiểu lầm rồi, cậu tiếp tục làm chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao của cậu, chúng ta lần này đã muốn làm vận hội tỉnh, sao không mượn gió đông của vận hội tỉnh, để vận hội tỉnh dựng sân khấu, kinh tế biểu diễn, trong lúc mời dự họp vận hội tỉnh, đồng thời tổ chức một cuộc hiệp đàm kinh mậu kim thu, hai mục hoạt động bổ sung cho nhau, cậu thấy thế nào?"

Trương Dương nghĩ thầm vận động dựng đài, kinh tế biểu diễn ư, khi mình ở Giang Thành muốn làm lễ hội phục dương, lúc đó cũng đánh cờ hiệu là văn hóa dựng đài, kinh tế biểu diễn, kỳ thật nói trắng ra thì tính chất giống như là treo đầu dê bán thịt chó, nục đích cuối cùng cũng là để phục vụ cho xây dựng kinh tế. Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, xã hội hiện tại, bên trên bình luận một cán bộ có năng lực chấp chính hay không, không phải xem công tác văn hóa của hắn làm như thế nào, không phải nhìn hắn giành được mấy tấm huy chương vàng, mà là nhìn xem hắn có thể đưa trình độ thu nhập kinh tế đi lên hay không, tổng giá trị sản suất có cứng không, tất cả đều phải dựa vào số liệu mà nói chuyện. Điều này bức cho lãnh đạo của các bộ môn không thể không đặt xây dựng kinh tế lên hàng đầu, tất cả đều phải phục vụ cho xây dựng kinh tế.

Cung Kì Vĩ nói: "Đây là ý kiến nhất trí của thường ủy sau khi thảo luận, dựa theo lệ cũ, chuyện này vốn nên do ban chiêu thương thành phố phụ trách, nhưng bí thư Lý đề xuất để cậu tới trù tính phụ trách chuyện này là thích hợp nhất, bởi vì cậu trước đây ở Giang Thành từng có kinh nghiệm tổ chức loại hoạt động cỡ lớn này, hơn nữa cậu là tổng chỉ huy của vận hội tỉnh, làm thế nào để hội kinh mậu và vận hội tỉnh hỗ trỡ cho nhau chứ không làm ảnh hưởng lẫn nhau, do cậu trù tính chung an bài là thích hợp nhất, cho nên chúng tôi sau khi thương lượng đã quyết định, để cậu phụ trách công tác tổng chỉ huy vận hội tỉnh và hội kinh mậu, công tác hiệp đồng Ủy ban thể dục thể thao và ban chiêu thương, cậu thấy thế nào?"

Trương đại quan nhân thầm nghĩ, đây là chuyện tốt, chẳng khác nào là cho hắn thăng quan, tuy rằng cấp bậc không thay đổi, nhưng ít nhất từ bây giờ tới thời gian mở hội nghị, mình sẽ nắm quyền lên tiếng của cả Ủy ban thể dục thể thao và ban chiêu thương, chính là thật sự nắm đại quyền trong tay. Trong lòng hắn rất cao hứng, bảo ngoài miệng thì nói: "Tôi sợ tôi năng lực có hạn..."

Cung Kì Vĩ nói: "Đừng khiêm nhường, năng lực của cậu chúng tôi thấy rõ mà."

"Tôi sợ các đồng chí khác đối với tôi có sẽ có dị nghị..."

"Chỉ cần là có lợi cho sự phát triển của Nam Tích, mọi người đều sẽ ủng hộ cậu!"

Trương Dương nói: "Nhưng... Tôi chỉ là một cán bộ cấp ban thôi!" Thằng ôn này bắt đầu được tiện nghi thì khoe mẽ, tuy rằng biết mình vừa lên chính ban, khả năng lại được thăng quan nữa không lớn, nhưng thằng ôn này vẫn lèm bèm vài cậu.

Cung Kì Vĩ nói: "Làm tốt hai chuyện này rồi, sẽ có chính tích, mà có chính tích rồi thì mới có thể tiến bộ thêm? Trương Dương, đây chính là một cơ hội ngàn năm một thuở đó, trăm ngàn lần đừng bỏ lỡ."

Trương Dương nói: "Vậy... thì tôi sẽ thử! Có điều tôi cũng có điều kiện."

Cung Kì Vĩ gật đầu nói: "Chỉ cần là yêu cầu hợp lý, tôi sẽ tận lực thỏa mãn cậu."

Trương Dương nói: "Thứ nhất, tôi yêu cầu tính độc lập trên công tác, lãnh đạo thượng cấp của tôi chính là ngài, người khác không thể khoa tay múa chân đối với công tác của tôi." Trương Dương sở dĩ nói như vậy là vì hắn biết ở Nam Tích quan lớn hơn mình có rất nhiều, hắn cũng không muốn tùy tiện là ai cũng có thể đeo một cái vòng kim cô vào đầu hắn, Cung Kì Vĩ là lãnh đạo trực tiếp của hắn, cũng là người rất được Trương Dương hân thưởng, Cung Kì Vĩ là một người làm đại sự chân chính, sẽ không chế tạo khỏ khăn cho hắn ở những chuyện nhỏ vô vị.

Cung Kì Vĩ nói: "Không thành vấn đề."

Trương Dương nói: "Thứ hai, thành viên tổ ủy hội của hội kinh mậu phải do tôi lựa chọn, phía ban chiêu thương phải phối hợp công tác vô điều kiện với tôi." Thế này chảng khác nào là cường điệu, quyền lực của hắn phải cao hơn ban chiêu thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.