Chương trước
Chương sau
Tống Hoài Minh rời đi không lâu, bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương hẹn gặp Vương Bá Hành, Vương Bá Hành đi vào văn phòng của Kiều Chấn Lương, nội tâm vô cùng thấp thỏm, tuy rằng như vậy, khi y bước vào phòng, trên mặt vẫn duy trì vẻ mặt hớn hở: "Bí thư Kiều, trước tiên xin chúc mừng năm mới ngài!"

Kiều Chấn Lương thản nhiên cười cười, chỉ chỉ vào ghế dựa ở đối diện, nói: "Ngồi đi!"

Vương Bá Hành ngồi xuống đối diện Kiều Chấn Lương, ánh mắt hướng lên TV: "Bí thư Kiều không xem lễ hội đón xuân à?"

Kiều Chấn Lương nói: "Đồng chí Bá Hành, anh có một người em gái ở Mỹ đúng không?"

Vương Bá Hành gật đầu: "Nó tên là Vương Quân Dao, vào cuối những năm 60 đã tới Mỹ, ở đó phấn đấu mấy chục năm, cũng tính là có chút thành tựu, hai năm nay đã bắt đầu đầu tư vào trong nước, thành phố giải trí điện ảnh ở núi Thanh Đài Giang Thành chính là nó đầu tư. Đúng rồi, khối đất sân thể dục Nam Tích cũng là tập đoàn của nó giành được, đang chuẩn bị khai phá thương nghiệp."

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi biết, cô ta ở Mỹ làm sinh ý gì?"

Vương Bá Hành nói: "Lấy ngành giải trí làm chủ, chuyện cụ thể trên sinh ý thì tôi cũng chưa hỏi nó."

Kiều Chấn Lương nói: "Em gái anh năm đó là thanh niên trí thức tham gia đội ngũ sản xuất ở nông thôn tại thôn Tiểu Thạch Oa thành phố Kinh Sown tỉnh Bắc Nguyên, những chuyện này anh còn nhớ không?"

Vương Bá Hành bật cười: "Bí thư Kiều, ngài sao đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với việc này như vậy? Nói thật, chuyện nó tới nông thôn tham gia sản xuất tôi cũng không rõ lắm, vào cuối những năm sáu mươi nó rời khỏi quốc nội ra hải ngoại lăn lộn, sau đó liên lạc của hai anh em chúng tôi cơ hồ bị đứt đoạn, cho tới tận sau khi cải cách mở cửa chúng tôi mới lại liên hệ với nhau. Bí thư Kiều, ngài rốt cuộc đang hoài nghi gì vậy? Nói ra cho tôi biết đi, tôi nhất định sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn."

Kiều Chấn Lương nói: "Có lời đồn rằng Vương Quân Dao có liên quan tới hành vi rửa tiền của quan viên trong nước."

Vẻ mặt Vương Bá Hành nghiêm lại, y ra sức lắc đầu: "Không thể nào, tôi rất hiểu nó, nó trước giờ không làm chuyện kinh doanh phi pháp đâu."

Kiều Chấn Lương nói: "Anh rất hiểu cô ta ư? Vậy anh biết cô ta vào năm 1967 thông qua phương thức nào để rời khỏi Trung Quốc không?"

Vương Bá Hành không nói gì.

Kiều Chấn Lương nói: "Nhập cư trái phép!"

Vương Bá Hành thở dài, nói: "Bí thư Kiều, vào thời đại đặc thù đó, muốn rời khỏi nước không phải là dễ dàng, nó lúc đó còn trẻ, mà người trẻ tuổi thì rất dễ xung động, nó đưa ra lựa chọn như vậy cũng không phải là khó lý giải."

Kiều Chấn Lương nói: "Căn cứ vào những tư liệu mà chúng tôi nắm được trước mắt, đã có thể sơ bố kết luận cô ta có quan hệ rất lớn tới hành vi rửa tiền cho các quan viên trong nước."

Vương Bá Hành nói khẽ: "Có chứng cớ không? Không phải là tôi bao che cho em gái mình, mà là tôi cho rằng nó không cần thiết phải làm những chuyện này, tài phú của nó căn bản dung không hết, vì sao còn phải mạo hiểm làm chuyện này cho những quan viên trong nước?"

Kiều Chấn Lương nói: "Rất nhanh sẽ có! Trương Dương đa nắm được không ít chứng cớ, chỉ cần cậu ta về nước, chúng ta sẽ bắt đầu hành động thu lưới."

Vương Bá Hành nói: "Bí thư Kiều, hôm nay ngài giữ mọi người lại, có phải là bởi vì hoài nghi tôi không?"

Kiều Chấn Lương nói: "Anh là thính trưởng thính công an Bình Hải, một cán bộ nhận được sự bồi dưỡng của đảng và quốc gia nhiều năm, tôi tin anh có phẩm đức của mình, anh hiểu được trái phải rõ ràng."

Vương Bá Hành nói: "Tôi không làm gì có lỗi với quốc gia, với nhân dân cả."

Kiều Chấn Lương nói: "Đồng chí Bá Hành, tôi hy vọng mỗi một vị cán bộ chúng ta đều dám không thẹn với lương tâm mà nói ra những lời này, có một số việc anh có lẽ không biết, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí và em gái anh Vương Quân Dao, trước đây đều từng là thanh niên trí thức của đội tham gia sản xuất ở nông thôn tại thôn Tiểu Thạc Oa, con trai Hứa Gia Dũng của Hứa Thường Đức trong lúc du học ở Mỹ được em gái anh rất quan tâm, con gái của Đổng Đắc Chí hiện giờ cũng đang ở nước Mỹ, căn cứ vào tư liệu trong tay chúng tôi, thủ tục đảm bảo xuất ngoại của bọn họ đều là Vương Quân Dao làm giúp."

]Vương Bá Hành nói: "Bất kỳ ai cũng có bạn bè, nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ phải chịu trách nhiệm về những sai phạm của bạn bè."

Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Con cái của anh cũng đều ở Mỹ, nói thử xem vì sao lại cho chúng tới Mỹ, là để học tâm kinh nghiệm tiên tiến của phương tây, sau này có thể đền đáp quốc gia tốt hơn, hay là có suy nghĩ gì khác?"

Vương Bá Hành nói: "Bí thư Kiều, dưới tình huống có thể, cho con cái cơ hội học tập tốt hơn, tôi nghĩ mỗi một người cha người mẹ đều làm như vậy, con gái ngài cũng ở Mỹ du học nhiều năm, còn Hứa Gia Dũng, tôi không hiểu, tôi nghĩ sự hiểu biết của ngài về anh ta chắc là nhiều hơn tôi nhiều." Vương Bá Hành cũng không phải là hạng tầm thường, lời nói của Kiều Chấn Lương càng lúc càng khí thế bức nhân, Vương Bá Hành bắt đầu tiến hành phản kích nhất định.

Kiều Chấn Lương nói: "Đáng thương cho lòng cha mẹ trong thiên hạ, có thể làm tất cả cho con cái, nhưng phải giữ vững đường biên ngang là không được tạo thành tổn hại lợi ích cho quốc gia và nhân dân. Bá Hành à, những người làm quan như chúng ta sợ nhất là cái gì?"

Vương Bá Hành không nói gì, trên mặt y đã không còn bất kỳ nét cười nào.

Kiều Chấn Lương nói: ""Vãn tiết bất bảo! Nếu vãn tiết bất bảo, quan thanh hòa danh dự cả đời cố gắng có được tất cả sẽ trôi theo dòng nước, cho nên tôi hiện tại ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, bộ bộ kinh tâm, không biết anh có cảm giác như vậy hay không?"

Vương Bá Hành: nói: "Không có, tôi sắp về hưu rồi, đã bắt đầu bàn giao công tác, trọng trách này rất nặng, tôi gánh lâu như vậy rồi, giờ cũng đến lúc nghỉ ngơi."

Kiều Chấn Lương nói: "Có biết tôi vì sao lại muốn giữ mọi người lại không?"

Vương Bá Hành nói: "Bí thư Kiều có phải đã bắt đầu áp dụng hành động rồi phải không?"

Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Đánh rắn động cỏ, một số hành động nhỏ của cao tầng chúng ta, rất nhiều người ở bên dươi sẽ suy nghĩ ra vô số khả năng, anh nói một số người có tật giật mình liệu có sợ không, liệu có chủ động đứng ra khai báo hành vi phạm tội của mình không?"

Vương Bá Hành nói: "Tôi cả đời làm công an, công tác của Ủy ban kỷ luật tôi chưa bao giờ tiếp xúc đến cả." Tâm tình của y lúc này vô cùng hoang mang, cũng cực kỳ phẫn nộ, Kiều Chấn Lương rõ ràng đã coi mình là đối tượng tình nghi lớn nhất.

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi là người giống như là hạt cát trong mắt vậy, tôi thật sự hi vọng, vào giờ này năm sau, mọi người vẫn có thể ngồi cùng nhau vui vẻ uống rượu tâm sự."

Vương Bá Hành lắc đầu, nói: "Không thể đâu, rất nhiều lão đồng chí, bao gồm cả tôi đều phải về hưu rồi."

Kiều Chấn Lương cười ha ha nói: "Bá Hành à Bá Hành, anh là không có lòng tin đối với tôi hay là không có lòng tin đối với chính bản thân mình?"

....

Trương Dương nhấc chân đá văng song cửa sắt ở phía trước, bên ngoài chính là hà đạo, hắn nhìn nhìn ra ngoài, xác định không có ai mai phục, lúc này mới vẫy vẫy tay với Triệu Thiên Tài, hắn lo lắng cái máy tính ở trong túi, bên trong ghi lại rất nhiều bí mật của Đường Hưng Sinh, liên quan tới rất nhiều quan viên của thành phố Nam Tích: "Máy tính sẽ không bị nhúng nước chứ?"

Triệu Thiên Tài cười nói: "Có túi chống nước rồi, không sao đâu, cho dù là vào nước thì tôi cũng đã ghi lại những số liệu quan trọng ở bên trong vào trong đĩa CD rồi, không lo bị mất đâu."

Hai người từ cửa sổ nhảy xuống sông, Triệu Thiên Tài cũng là một kiện tướng bơi lội, hai người không bao lâu sau liền bơi tới bờ bên kia của sông nhỏ, đi lên tới đê, bọn họ nhanh chóng cởi quần áo đã ướt sũng, từ trong bọc hành lý phòng nước mang theo tùy thân lấy ra quần áo khô để thay, Triệu Thiên Tài nói: "Chúng ta đi đâu đây?"

Trương Dương nói: "Liên hệ với nghị sĩ Sademone." Tuy rằng đã hẹn với Thư Anh Hằng rằng sau khi vây sẽ liên lạc với y, nhưng có kinh lịch bị vây ở sứ quan hôm nay, Trương Dương không muốn làm liên lụy tới người khác nữa.

Triệu Thiên Tài gật đầu, gã nhắc nhở Trương Dương: "Vị nghị sĩ này có thể sẽ bán đứng chúng ta đó."

Trương Dương nói: "Nếu hắn có gan thì cứ làm!"

Trạng thái giằng co ở trước cửa lãnh sự quán vẫn chưa được giải trừ, sau khi trải qua một phen truy đuổi kịch liệt, chiếc xe jeep Toyota mà Sở Yên Nhiên lái cũng bị cảnh sát chặn đường, kết quả đương nhiên là không thu hoạch được gì, Mike đã nhận thấy được chuyện này rất không ổn, hai chiếc xe lao ra toàn bộ đều là mồi nhử, hòng dẫn dụ một bộ phận của bọn họ ly khai, phía Trung Quốc sẽ không nhàm chán tới mức như vậy, bọn họ nhất định có động tác.

Lúc này tổng lãnh sự Thư Anh Hằng phía Trung Quốc cuối cùng cũng đồng ý để bọn họ dẫn một tiểu đội tiến vào kiểm tra lãnh sự quán, Mike nhận được tin tức này chẳng những không cảm thấy cao hứng, ngược lại thấy chuyện không ổn, chẳng lẽ Trương Dương đã rời khỏi lãnh sự quán, bằng không Thư Anh Hằng sao lại để cho hắn vào tìm kiếm, chuyện đã đến nước này, chỉ có thể trơ mặt ra mà làm tiếp, Mike biết, nếu ở trong lãnh sự quán không tìm thấy Trương Dương, hắn chắc chắn sẽ đối mắt với vấn đề phải xin lỗi phía Trung Quốc, mà sau khi phía Trung Quốc được lý, khẳng định sẽ tiến hành kháng nghị lên bộ môn thượng cấp của hắn.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.