Chương trước
Chương sau
Vương Quân Diêu ngồi yên lặng trong căn biệt thự ở thành phố Nam Tích, khoác một chiếc khăn choàng, ngồi tắm ánh nắng buổi chiều, ánh mặt trời lại không làm cho cô ta cảm thấy ấm áp, tay cô ta rất lạnh, cô ta vừa nhận được tin Lê Thúc bị giết. Tin tức này làm cho cô ta cảm thấy vô cùng đột ngột, ở trên đất Mỹ với thực lực của Lê Thúc lại mất mạng dưới tay của Trương Dương phải chăng là do y quá khinh địch hay vì Trương Dương quá lợi hại. Bây giờ tất cả đã không còn quan trọng nữa, điều mà Vương Quân Diêu lo lắng bây giờ là những chứng cứ Đường Hưng Sanh để lại. Chứng cứ Đường Hưng Sanh để lại sẽ đề cập đến không ít quan viên, những chứng cứ này nếu như bị công khai ra thì chuyện một số quan chức thông đồng với tập đoàn rửa tiền sẽ bị bại lộ, cô ta cùng với lợi ích của tập đoàn cô ta cũng sẽ bị đả kích mang tính hủy diệt, nếu như đám quan lại tham ô trong nước nhìn thấy mạng lưới rửa tiền của bọn họ không an toàn thì ai còn dám giao tiền tham ô cho bọn họ nữa?

Long Quý đến trước mặt Vương Quân Diêu, gã có chút căng thẳng, thấp giọng nói: “Phu nhân, bên ngoài có rất nhiều cảnh sát.”

Vương Quân Diêu cười nhạt nói: “Có cảnh sát thì sao chứ? Chúng ta có làm gì phạm pháp đâu?”

Long Quý nói: “Lê Thúc chắc chưa nói gì chứ?”

Vương Quân Diêu nói: “Hắn thì có thể nói gì chứ? Trong tay hắn không có chứng cứ nào liên quan đến chúng ta.” Cô ta tự cho rằng mình làm việc rất cẩn thận, cho dù là Lê Thúc thì trong tay hắn cũng không có bất kì chứng cứ nào về mình.

“Nhưng…”

Vương Quân Diêu nói: “Không có nhưng gì cả, cũng không có gì đáng sợ cả, cho dù trong tay Đường Hưng Sanh có một số chứng cứ, nhưng những chứng cứ đó căn bản không để cập đến chúng ta, pháp chế Trung Quốc bây giờ đã càng ngày càng hoàn thiện rồi, không có chứng cứ bọn họ không thể bừa bãi bắt người.” Thực ra trong lòng của Vương Quân Diêu bây giờ không có chấn tĩnh như bên ngoài mặt, cô ta không liên lạc được với anh trai, anh trai chắc đã xảy ra chuyện rồi.

Long Quý nói: “Phu nhân, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây, nếu như đợi Trương Dương sẽ muộn mất.”

Vương Quân Diêu tức giận nhìn Long Quý: “Hắn có thể trở về không? Tôi sẽ làm cho hắn vĩnh viễn không có cách nào bước chân lên đất Trung Quốc được nữa.”

……………………………….

Thư Anh Hằng nhìn Trương Dương, cười khổ lắc đầu nói: “Cậu có biết là mình rốt cuộc đã mang đến bao nhiêu phiền phức cho quốc gia không?”

Trương Dương nói: “Không cảm thấy thế.”

Thư Anh Hằng nói: “Tiểu tử này.” Ông ta và Cố Doãn Tri là bạn nhiều năm, vì Cố Doãn Tri đã giao phó từ trước nên ông ta cũng không trách cứ Trương Dương quá, ông ta thở dài nói: “Hộ chiếu của các cậu tôi đã cho người đi bổ sung làm lại, chuẩn bị một chút lập tức sẽ đưa cậu về nước.”

Trương Dương nói: “Làm phiền ngài rồi.” tên tiểu tử này dù sao cũng biết nói một câu khách khí, Thư Anh Hằng là người mình, mà lại còn là tổng lãnh sự lãnh sự quán New York, chỉ có thông qua sự giúp đỡ của anh ta mình mới có thể thuận lợi trở về.

Lúc này Điền Linh hoảng hốt bước bào, cô ấy nói với Thư Anh Hằng: “Lãnh sự, bên ngoài có không ít cảnh sát, bọn họ hoài nghi lãnh sự quán chúng ta có chứa tội phạm.”

Thư Anh Hằng nhăn mày nói: “Đến nhanh vậy sao?”

Trương Dương nói: “Tôi đi xem sao.”

Thư Anh Hằng trừng mắt nhìn hắn nói: “Cậu ngoan ngoãn ở yên đây cho tôi đi, bọn họ sẽ không xông vào đây đâu, cậu bớt gây loạn cho tôi là được rồi.” Tên tiểu tử này thật sự làm cho Thư Anh Hằng đau đầu không thôi.

Thư Anh Hằng đến trước cửa lãnh sự quán, quả nhiên khắp nơi là xe cảnh sát, ông ta tức giận nói: “Thật là bừa bãi, tôi sẽ kháng nghị lên bộ ngoại giao Mỹ.”

Điền Linh nói: “Bọn họ quả thực không có bước vào phạm vi lãnh sự quán, không vi phạm công ước quốc.”

Thư Anh Hằng thở dài, xem ra chuyện Trương Dương và Triệu Thiên Tài ẩn thân ở lãnh sự quán đã bị phát hiện rồi.

Đúng vào lúc này, Bạch Chí Quân đang lái xe đi mua hàng tết từ bên ngoài trở về, vẫn chưa kịp tiến sát đến đại sứ quán đã bị xe cảnh sát ngăn lại, một viên cảnh sát da đen vỗ vỗ vào cửa xe nói: “Xuống xe, phải tiến hành kiểm tra.”

Bạch Chí Quân hạ cửa sổ xe xuống, đưa chứng minh của mình ra nói: “Tôi là nhân viên công tác của lãnh sự quán Trung Quốc tại New York…”

“Xuống xe!” đối phương quát lên.

Bạch Chí Quân không còn cách nào khác, đành phải xuống xe, hai tên cảnh sát bắt đầu tiến hành kiểm tra xe, Bạch Chí Quân nhìn có chút bốc hỏa, anh ta lớn tiến kháng nghị: “Tôi có lí do nhắc nhở các anh, các anh đã vi phạm công ước quốc tế.”

Một viên cảnh sát lạnh lùng nhìn anh ta, đột nhiên nắm chặt lấy cánh tay anh, ép Bạch Chí Quân áp sát người lên xe, lớn tiếng ra lệnh: “Dang hai chân ra, bây giờ tôi nghi ngờ anh có ý định hành hung cảnh sát, tôi muốn bắt giữ anh.”

Bạch Chí Quân quát lên nói: “Khốn kiếp, buông tôi ra, buông tôi ra.” Dù sao sức anh ta cũng yếu, cộng thêm lại chỉ có một mình, mấy viên cảnh sát đối phương cùng lúc xông lên đeo còng vào tay hắn.

Khi Bạch Chí Quân bị còng, một đám FBI đang ngồi trong xe cười híp mắt nhìn mọi chuyện đang phát sinh, một tên đặc công nhắc nhở Mike nói: “Sếp, ở đây là lãnh sự quán Trung Quốc, có phải là nên suy nghĩ một chút ảnh hưởng quốc tế có thể xảy ra không?”

Mike cười lạnh nói: “Chúng ta không có vi phạm công ước quốc tế, chúng ta không xông vào lãnh sự quán bắt người là đã nể mặt chúng lắm rồi, cái tên này với tên gián điệp là cùng một bọn, bọn họ lẽ nào quên mất rằng chúng ta không làm gì hết mà chỉ nằm ở bên cạnh được mười hai tiếng. Tuy chúng ta không thể xông vào bắt người, nhưng chúng ta có thể kiểm tra nghiêm khắc những nhân viên ra vào, ta sẽ để cho bọn chúng không yên.”

Bạch Chí Quân bị bắt ngay trước cửa đại sứ quán, Thư Anh Hằng nhìn thấy rõ mồn một, phổi của ông ta như muốn tức nổ ra, đám quỷ Mỹ này ức hiếp người quá đáng, ông ta vốn định xông ra kháng khi nhưng là một lãnh sự, vào thời điểm mấu chốn vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh cơ bản. Mục đích của đối phương khi đến đây là vì Trương Dương. Về điểm này thì đúng là ông ta đã cung cấp cho Trương Dương chỗ ẩn nấp. Thư Anh Hằng xoay người đi gọi điện thoại, ông đưa ra lời kháng nghị nghiêm khắc với bộ ngoại giao Mỹ.

Trên người Bạch Chí Quân không hề có một thứ gì đáng nghi, nhưng cảnh sát rõ ràng là đã nhận được mệnh lệnh, không hề có ý tha cho anh ta, vẫn lôi anh ta lên xe cảnh sát đưa đi, Bạch Chí Quân tức giận nói: “Các người làm cái gì vậy? Bỏ tôi ra, bỏ tôi ra.”

Lúc này anh ta cũng nhìn thấy thủ lĩnh FBI Mike bước tới, Bạch Chí Quân lập tức hiểu ra, nhiều cảnh sát đến đây như vậy chắc chắn không phải ngẫu nhiên, chắc là âm mưu kế sách có chủ đích của FBI.

Mike bước tới trước mặt Bạch Chí Quân, cười gật đầu nói: “Ngài Bạch, chúng ta lại gặp mặt rồi.”

Bạch Chí Quân không hề sợ hãi trừng mắt nhìn Mike, dù sao đây cũng là cổng lãnh sự quán, Bạch Chí Quân lớn tiếng nói: “Hành vi của các anh hôm nay đã vi phạm công ước quốc tế, không biết anh có phải là đại diện cho cá nhân hay là đại diện cho chính phủ Mỹ, tôi phải nhắc nhở cho anh biết, anh đang gây nên một trận sóng gió ngoại giao đấy.”

“Mike cười ha ha, hắn đưa tay ra nắm lấy cằm Bạch Chí Quân nói: “Công ước quốc tế, công ước quốc tế có cho phép lãnh sự quán giấu gián điệp không? Anh phối hợp với gián điệp làm công tác tình báo, làm nguy hại đến lợi ích nước Mỹ, gẫy nhiễu cho công tác của chúng tôi, gây ra uy hiếp cho nhân viên công tác FBI chúng tôi, anh đã vi phạm luật an toàn của đất nước chúng tôi.”

Bạch Chí Quân tức giận nói: “Các anh nhiều người như vậy để đối phó một mình tôi lại nói là tôi uy hiếp đến sự quan toàn của các anh, thật là vừa ăn cướp vừa la làng, tôi phải kháng nghị, phải kiên quyết kháng nghị!” Bạch Chí Quân khi đưa ra kháng nghị, hai mắt đã hướng về phía lãnh sự quán, lãnh sự quán, nơi mà đẩy anh ta vào cảnh ngộ trước mắt lại không hề cò phản ứng gì, lẽ nào bọn họ thật sự muốn bỏ rơi mình?

Tống lãnh sự quán Thư Anh Hằng sau khi tức giận rất nhanh đã bình tĩnh lại, việc này không đơn giản, người Mỹ nếu đã dám tìm đến lãnh sự quán chứng minh bọn họ đã nắm được chứng cứ xác thực. Việc Trương Dương đến lãnh sự quán khẳng định đã bị lộ ra ngoài, Thư Anh Hằng cho rằng việc này chắc chắn có khả năng là do nhân viên công tác trong nội bộ tiết lộ ra ngoài. Việc Bạch Chí Quân bị bắt ở bên ngoài cửa Thư Anh Hằng đương nhiên là rất tức giận, ông ta suýt chút nữa đã xông ra ngoài lý luận với đối phương. Nhưng lập tức ông ta nghĩ rằng đối phương bắt Bạch Chí Quân ngược lại lại là chuyện tốt. Lí lịch của Bạch Chí Thanh sạch sẽ, người Mỹ đã tìm nhầm đối tượng, Bạch Chí Quân bị đối đãi không công bằng, vừa hay đã cho mình một lí do khiển trách phía Mỹ. Thư Anh Hằng đã có lí do đầy đủ để kháng nghị với phía Mỹ, ngoại giao giữa hai nước về căn bản là bắt nguồn từ tranh chấp lợi ích.

Khi Bạch Chí Quân bị cảnh sát Mỹ bắt ở cổng lãnh sự quán Trương Dương không hề biết, hắn thay một bộ quần áo mà lãnh sự quán đưa cho, vứt bộ tây phục ăn trộm được xuống đất, chiếc áo khoác đã bị rơi mất khi hắn nhảy xuống biến. Có điều số tiền của tên khách làng chơi vẫn còn, Trương Dương lấy ra mấy tờ tiền Mỹ, còn có cả mấy tấm danh thiếp, Trương Dương không biết tiếng anh nên vứt đống danh thiếp đấy sang một bên. Ánh mắt hắn đặt vào chiếc hộp da màu đen lấy được từ chỗ Lê Thúc. Trên chiếc hộp có mật mã, có điều cũng chẳng có vấn đề gì với Trương Dương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.