Trương Dương nói: "Lập tức đi tìm Đường Ngọc Linh, cô ta nắm trong tay một số chứng cứ quan trọng."
Triệu Thiên Tài nghe Trương Dương nói vậy mới ý thức được mình đã gây ra tai hoa, kỳ thực là mình đã lén lút thả Đường Ngọc Linh ra. Trương Dương tuy đoán ra được nhưng không nói ra, nếu chuyện đã xảy ra thì dù có giấu giếm cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Triệu Thiên Tài nhìn Trương Dương có chút áy này, gã hiển nhiên lộ ra sơ hở trước mặt Trương Dương, thấp giọng nói: "Tôi đã xem qua hồ sơ của cô ta, tôi biết cô ta ở đâu."
Trương Dương nói: "Lập tức đi tìm cô ta!"
Triệu Thiên Tài lái xe đến khu nhà mà Đường Ngọc Linh ở, thấy bên ngoài khu nhà có đỗ một chiếc xe cảnh sát, hắn và Trương Dương nhìn nhau một cái, hai người không dám lái xe tiến lên phía trước.
Mà bí mật dừng xe tại một chỗ khuất, không bao lâu thì thấy vài tên cảnh sát đi ra, Đường Ngọc Linh và tên bạn trai kĩ sư Bác Đức của cô ả cũng đi cùng theo. Tuy cách xa chỗ đó nhưng họ vẫn có thể nhìn thấy Đường Ngọc Linh đang khóc ầm lên, Bác Đức ôm lấy vai ả, vừa an ủi vừa hôn lên trán.
Triệu Thiên Tài thấp giọng: "Cô ta không sao!"
"Có cậu giúp đỡ thì cô ta còn bị làm sao chứ?" Trương Dương trừng mắt nhìn gã, Triệu Thiên Tài đỏ tai cúi mặt xuống: "Làm thế nào bây giờ?"
Trương Dương nói: "Chắc cô ta đã biết tin cha mình bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059072/chuong-641-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.