Chương trước
Chương sau
Trong phòng lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều đang lật xem tài liệu, mặt của Từ Quang Nhiên trầm xuống, vẻ mặt rất giận dữ, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ, cuối cùng cũng tìm được một cơ hội tốt để di dời ánh mắt của mọi người. Trương Đức Phóng đối với ông mà nói chẳng qua chỉ là một nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao. Từ Quang Nhiên nhìn rất cẩn thận, ông lưu ý đến một phần tài liệu có đề cập đến Trương Dương, nhắc đến việc Trương Dương lợi dụng chức quyền bức bách Đoạn Kim Long bán Hải Thiên với giá thấp cho một người bạn của hắn để kiếm một món lợi kếch xù, trong lòng Từ Quang Nhiên vui mừng đến khó tả, ông cẩn thận điều chỉnh tâm tình một chút, bỗng nhiên vung tay lên, hung hăng đập mạnh xuống bàn họp, ông đập hơi quá mức, chén trà trước mặt nhảy dựng lên, nước trà không chịu nổi áp lực từ cú đập bàn của Từ Quang Nhiên nên đã đổ ra ngoài, ông giận dữ hét: "Thật sự là một đám bại hoại! Người như vậy, sao có tư cách đảm nhiệm cán bộ quốc gia, sao có thể tự xưng là người hầu của nhân dân? Ăn hối lộ trái pháp luật, biết pháp phạm pháp, bọn họ đã bôi đen cờ đảng của chúng ta tại Nam Tích, cái mặt không chỉ có nguyên tắc đảng của bọn họ, mà còn mất luôn danh dự tập thể của lãnh đạo Nam Tích chúng ta! Nhất định phải điều tra rõ ràng!"

Lý Trường Vũ đương nhiên cũng thấy được một phần tư liệu này có liên quand đến Trương Dương, ông thầm kêu không ổn, Trương Dương lần này đã khiêu chiến đến điểm giới hạn của Trương Dương, Từ Quang Nhiên rất khó chịu, lần này rốt cục cũng đã bắt được nhược điểm của hắn. Từ Quang Nhiên khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội trả đũa Trương Dương lần này. Lý Trường Vũ ý thức được rằng mình cần phải nói vài câu, Từ Quang Nhiên đang dành sức phát động, chỉ cần đại thế hình thành thì muốn xoay chuyển sẽ rất là khó khăn, trong thời gian như vậy, đưa ra một vài ý kiến khác là cực kỳ cần thiết. Lý Trường Vũ nói: "Hẳn là khi cải cách mở ra, trong đội ngũ cán bộ chúng ta cũng xuất hiện một ít vấn đề, nhưng mà những vấn đề này cũng không phải là hiện tượng phổ biến, chúng ta cần phải nhận thức đến tính chất nghiêm trọng của các vấn đề này, cũng cần phải dùng lý trí để đối đãi với vấn đề, giải quyết vấn đề, cái này mới là mục đích cuối cùng của chúng ta" Ông vung phần tài liệu trong tay lên, nói: "Kiện cáo như vậy, ủy ban kỷ luật hẳn là nên xử lý theo bình thường, tôi nghĩ bí thư Lý hẳn là chuyên nghiệm hơn tôi trong lãnh vự này, chúng ta không thể bỏ qua cho một người làm trái với kỷ luật quốc gia, đồng thời cũng không thể làm oan uổn một đồng chí tốt, tôi cho rằng đối với loại chuyện này cần xử lý thật cẩn thận, cần phải điều tra ra manh mối rõ ràng, trước khi mọi chuyện có chứng cứ xác thật, thì không thể nóng lòng kết luật, mù quáng kết luật" Hai câu nói cuối cùng của Lý Trường Vũ rõ ràng là nhằm vào lời nói của Từ Quang Nhiên, vừa rồi bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nổi giận vỗ bàn, thì lúc này ông liền nói những lời như vậy, mặt cu3aa Từ Quang Nhiên hiển nhiên là không dễ nhìn rồi.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt cũng hợp thời nói chen vào, ông gật đầu nói:" Tôi tán thành với cái nhìn của đồng chí Trường Vũ, loại tài liệu nặc danh này đầy trời, nếu như chúng ta vì một phần tài liệu nặc danh mà hoài nghi đồng chí của chúng ta, sử lý đồng chí của chúng ta, như vậy thì tôi thấy rằng trong thể chế của Nam Tích không có cán bộ nào là không lo cho thân mình, nhất định phải thận trọng, trước khi thẩm tra, trước khi nắm giữ bằng chứng cụ thể, thì không thể làm quá gấp"

Bí hư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên nói "Các vị thường ủy, nếu như tôi không có chứng cứ, không có bằng chứng nhất định thì tôi sẽ không đưa phần tài liệu này cho mọi người xem" Lý Bồi Nguyên nâng tách trà lên uống một ngụm, nói: "Tôi đưa ra phần tài liệu này, cũng không phải là muốn nhằm vào bất kỳ người nào, tôi chỉ đang nói lên sự thật, thân là bí thư của ủy ban kỷ luật, tôi phải làm tốt chức trách của mình" Đa số thường ủy đều không lên tiếng, đáng người này đều là những lão cáo già chính trị, nhìn ra được hướng gió của ngày hôm nay có vẻ không đúng, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên thì treo cờ hô to chống tham ô hủ bại, còn Hạ Bá Đạt và Lý Trường Vũ hai vị thị trưởng thì lại nhất trí đứng trên cùng một lập trường là phải thận trọng, chính đàn Nam Tích gần đây đang sống khá là vất vả, cái này có liên quan đến nguy cơ chính trị của Từ Quang Nhiên. Lý Bồi Nguyên lấy ra phần tài liệu kiện cáo này, đã làm cho Từ Quang Nhiên một cơ hội tốt, nói chính xác hơn là, ông đã tìm được một cơ hội để dời mục tiêu, ông muốn lấy chuyện này để lấy ra uy phong bản thân, một lần nữa nhào nặn lên hình tượng đứng đầu của mình, biểu hiện của lãnh đão chính đàn trong nước thường thường là nói một không hai. Từ Quang Nhiên lúc trước ở Nam Tích nói một là một, hai là hai, nhưng bây giờ thì lại không hề giống, ông vừa nói xong, đã có hai người nhảy ra làm trái ý ông. Trong lòng Từ Quang Nhiên rất là không vui, Lý Trường Vũ vì bảo vệ cho Trương Dương thì còn có thể hiểu được, nhưng mà Hạ Bá Đạt ông thì làm cái quái gì chứ? Tôi còn chưa nói hết lời, ông vội vã nhảy ra là gì?

Từ Quang Nhiên nói: " Mỗi ngày chúng ta đều hô to bốn chữ phản hủ xướng liêm trên miệng, nhưng chúng ta không thể chỉ nói, mà phải hành động" Ông vung phần tài liệu lên: "Một khách sạn Hải Thiên mà dính dáng đến nhiều người như vậy, thấy những con số bên trong, thấy những ảnh chụp bên trong, tôi rất đau lòng, tôi rất khó chịu, nếu như những cái này bị dân chúng biết, thì bọn họ sẽ nghĩ chính phủ chúng ta là cái gì? Chúng ta vất vả lắm mới thành lập tức sự tin tưởng, chẳng lẽ để nó bị hủy hoại trong chốc lát? Ở đây, tôi mong muốn tất cả cán bộ chúng ta, cần phải cảnh giác, nhất định phải kiềm chế bản thân nghiêm khắc, làm quan khó, làm một vị quan tốt càng khó hơn!"

Sau khi cuộc họp chấm dứt, Từ Quang Nhiên gọi bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên lại, ông cũng tương đối quan tâm đến chuyện của Hải Thiên, cho nên hỏi thăm Lý Bồi Nguyên: "Điều tra tình huống phần tài liệu này thế nào rồi?"

Lý Bồi Nguyên nói: "Khách sạn Hải Thiên có một nhân vật then chốt, quản lý Chung Hải Yến, căn cứ theo tài liệu, cô ta có quan hệ tình nhân với Trương Đức Phóng, có thể cô ta đã nghe được tin tức, cho nên trước khi chúng ta chuẩn bị tìm cô ta, cô ta đã bỏ trốn khỏi Nam Tích, cho nên rất nhiều đầu mối bị cắt đứt, những tấm ảnh bên trong tài liệu chỉ có thể chứng minh cô ta có quan hệ với Trương Đức Phóng mà thôi"

Từ Quang Nhiên nói: "Trương Đức Phóng thân là cục trưởng công an, biết pháp phạm pháp, người như vậy nhất định phải xử lý nghiêm túc"

Lý Bồi Nguyên nói: "Tôi đề nghị tiến hành tạm giam hắn"

Từ Quang Nhiên gật đầu nói: "Trương Dương có vấn đề gì?"

Lý Bồi Nguyên nói: "Lần kiện cáo này chủ yếu là nhằm vào Trương Đức Phóng, Trương Dương chỉ là tiện thể đề cập vào, không loại trừ khả năng có người mượn cớ trả thù"

Từ Quang Nhiên thấp giọng nói: "Ông nói là..."

Lý Bồi Nguyên nói: "Căn cứ theo phân tích của chúng tôi đối với những tài liệu này, thì người kiện cáo rất có khả năng là giám đốc cũ của khách sạn Hải Thiên Đoạn Kim Long, sở dĩ hắn ta gửi tài liệu cho chúng ta, mục đích chủ yếu hẳn là muốn trả thù, thông qua điều tra của chúng tôi, cho đến bây giờ vẫn chưa kiếm được bằng chứng kết tội Trương Dương, cũng không phát hiện hành vi phạm pháp nào của hắn cả, hắn chỉ trợ giúp liên hệ, mà còn là trên cơ sở do Đoạn Kim Long chủ động đến cửa tìm giúp đỡ"

Từ Quang Nhiên nói:" Vô sự bất ân cần, ông cho rằng đầu của Đoạn Kim Long bị vô nước sao? Hắn ta bán Hải Thiên giá sáu triệu? Bên trong nhất định là có chuyện, lão Lý, nhất định phải coi trọng chuyện này, cần phải điều tra rõ ràng"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.