Chương trước
Chương sau
Thạch Thắng Lợi từ sau khi đảm nhiệm trưởng khoa bảo vệ của công trường trung tâm thể dục mới, cả người cũng có thay đổi rất lớn, bây giờ hắn ta đối với Trương Dương chỉ có bội phục và bội phục, hắn tự mình tham gia sự kiện đối phó với Đoạn Kim Long, và đã nổi lên tác dụng then chốt, hắn tự hy sinh bản thân, nguy trang thành người bị ngộ độc thực phẩm, cái này mới làm cho Hải Thiên bị suy ssup5, có thể tưởng tượng ra rằn người ra chủ ý chính là Trương Dương, còn hai ngày trước Lưu Thúy Vân đến gây chuyện, hắn lại chứng kiến Trương Dương bày mưu tính kế, lợi dụng Lý Trường Phong dễ dàng đánh tan âm mưu chiến tranh nhân dân của Lưu Thúy Vân, Thạch Thắng Lợi lớn như vậy rồi mà chưa từng bội phục người khác, cho dù ông già của hắn là bí thư chính ủy khu Thiên Hối Thạch Trọng Hằng, hắn cũng chưa từng bội phục qua. Có thể nói hắn quả thật đã đem Trương Dương trở thành thần tượng của mình rồi, con người chỉ cần có thần tượng, thì chẳng khác nào có một cái gương, hắn sẽ bắt đầu so sánh bản thân với thần tượng của mình một cách không tự chủ, trong bất tri bất giác sẽ có thay đổi, ngay cả ông già hắn Thạch Trọng Hằng cũng cảm thấy quái dị, vốn tưởng rằng thằng con trai của mình bất trị rồi, chỉ biết lừa dối sống qua ngày thôi, nhưng không biết tại sao lại đột nhiên có tâm tiến tới như vậy.

Thạch Thắng Lợi đi đến phòng làm việc của Trương Dương, thấy có một người không nhận ra, không khỏi nhìn nhiều lần, Trương Dương cười nói: "Tôi giới thiệu cho cậu, vị này là cục trưởng tân nhậm của phân cục Hà Tây Trình Diễm Đông, là bạn cũ của tôi, còn vị này là trưởng khoa bảo vệ trung tâm thể dục mới của chúng ta, Thạch Thắng Lợi"

Thạch Thắng Lợi nghe nói người ta là cục trưởng mới của phân cục Hà Tay, cười cười đi qua:" Xin chào cục trưởng Trình, tôi đã sớm nghe chủ nhiệm Trương nhắc đến anh!"

Trình Diễm Đông cười cười, bắt tay với Thạch Thắng Lợi: "Cậu là bảo vệ, tôi là công an, tính chất công tác của mọi người đều không khác nhau, đều là bảo hộ an toàn cho quốc gia và nhân dân"

Thạch Thắng Lợi cười nói: "Anh là quân chính quy, còn tôi cùng lắm cũng không tính là dân binh"

Trương Dương nói: "Thằng nhóc cậu nói nhiều lời vô ích như vậy làm gì, có phải là khinh thường khoa bảo vệ của ủy ban thể dục chúng tôi không? Cái này gọi là tự xem nhẹ mình, một chút lòng tin cũng không có"

Thạch Thắng Lợi ở trước mặt của Trương Dương có tính tình cực kỳ tốt, vẻ mặt tươi cười.

Trương Dương nói: "Tối nay tôi đón gió cho cục trưởng Trình, cậu gọi cục trưởng Lâm của phân cục Thiên Hối đến luôn đi, mọi người gặp mặt một chút" Trương Dương không quen với Lâm Quang Minh của phân cục công an khu Thiên Hối, nhưng mà Thạch Thắng Lợi rất quen, Trương Dương muốn mượn cơ hội này, phô trương thay cho Trình Diễm Đông, quen biết nhiều người một chút.

Thạch Thắng Lợi cười nói: "Tốt, chổ cục trưởng Lâm để tôi an bài, còn có chuyện gì khác không?"

Trương Dương nói: "Buổi tối cậu uống ít một chút, đừng làm cho tôi mất mặt"

Thạch Thắng Lợi nhe răng cười nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, tôi bây giờ đã có tự chủ"

Trương Dương suy nghĩ một chút, rồi tự mình gọi điện cho Trương Đức Phóng một cú điện thoại, tuy rằng quan hệ của hắn và Trương Đức Phóng gần đây không được vui vẻ cho lắm, nhưng mà dù sao thì Trương Đức Phóng cũng là cục trưởng cục công an thành phố Nam Tích, Trình Diễm Đông đến Nam Tích làm việc, cũng cần phải gặp mặt lẫn nhau, Trương Dương vốn định mời luôn Triệu Quốc Cường, chỉ là suy nghĩ một chút, thấy Triệu Quốc Cường chưa chắc đã cho mình mặt mũi, mình tốt nhất là đừng tự làm mất mặt.

Trương Đức Phóng nhận được điện thoại của Trương Dương thì cảm thấy có chút ngoài ý muốn, từ khi Trương Dương đến Nam Tích, quan hệ của bọn họ là càng đi càng xa. Đối với chuyện này Trương Đức Phóng cũng nhìn rất thấu, gã cho rằng mình và Trương Dương có thể đi đến tình trạng ngày hôm nay, nguyên nhân căn bản bắt đầu từ xung đột lợi ích của nhau, gã rất rõ mình có thể ngồi lên vị trí cục trưởng cục công an Nam Tích, cũng có liên quan rất lớn đến Trương Dương, lúc đầu chính là do Trương Dương tiết lộ tin tức cho gã, giúp gã lật ngã Đường Hưng Sinh, lập được công to, do đó con đường để gã leo lên vị trí cục trưởng cục công an Nam Tích cũng trở nên bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng mà từ sau khi Trương Dương đến Nam Tích, thì khái niệm chính trị của bọn họ càng ngày càng xuất hiện nhiều thành kiến, Trương Đức Phóng là một người chú trọng bồi dưỡng quan hệ chính trị trong các phương diện, còn Trương Dương thì khác hẳn, tên nhóc này không thể dùng lẽ thường để nói được, cái chân chính khiến cho bọn họ phát sinh mâu thuẫn chính là khách sạn Hải Thiên, Trương Đức Phóng đã sớm coi khách sạn Hải Thiên là vật trong tay của mình rồi, nhưng không ngờ rằng lại nhảy ra một Trương Dương, hắn ta không chỉ đuổi Đoạn Kim Long đi, hơn nữa còn thanh trừ tất cả các thành viên cũ của Hải Thiên, người chân chính lấy được tiện nghi chính là Viên Ba, làm cho tất cả kế hoạch ban đầu của Trương Đức Phóng đều thất bại.

Trương Đức Phóng không tin rằng Trương Dương làm việc không công, gã cho rằng giữa Trương Dương và Viên Ba có một mối quan hệ lợi ích tương đối mật thiết, Viên Ba chỉ là một lớp ngụy trang thôi, người nắm được Hải Thiên thật sự chính là Trương Dương, mỗi khi nhớ đến chuyện này, Trương Đức Phóng không thể nào hết giận được, gã cho rằng Trương Dương đã đoạt đi lợi ích của mình. Mà kế tiếp lại phát sinh vụ án của Cung Nhã Hinh, khiến cho Trương Đức Phóng càng thêm nổi giận, gã cho rằng Trương Dương dám không báo án, giấu diếm vụ án, mục đích chính là làm cho mình mất mặt, Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ là phụ tá đắc lực của gã, hôm nay cũng bị Trương Dương thanh trừ ra khỏi nội bộ công an, bởi vì vậy Trương Đức Phóng đã coi Trương Dương là thù địch rồi.

Dù trong lòng có hận, thì công phu ngoài mặt vẫn phải làm, đây chính là nguyên tắc xử sự của Trương Đức Phóng, cũng chính là bộ mặt giả dối nhất của gã.

Trương Đức Phóng gọi Triệu Quốc Cường đến, tuy rằng Triệu Quốc Cường không nằm trong danh sách khách mời của Trương Dương, nhưng mà Trương Đức Phóng gọi gã, phần mặt mũi này gã phải cho. Trương Đức Phóng đương nhiên rõ ràng đoạn ân oán giữa Trương Dương và Triệu Quốc Cường, gọi Triệu Quốc Cường cùng đi, chính là muốn làm cho Trương Dương có tâm tư khó chịu.

Trương Dương thấy Triệu Quốc Cường đến, bất chợt sửng sốt một chút, hắn cười cười đi qua: "Cục trưởng Trương, cục trưởng Triệu, sao nể mặt quá vậy, tất cả đều đến"

Triệu Quốc Cường nói: "Tôi đến không phải là vì cậu, Trình Diễm Đông là người của cục công an chúng tôi, đón gió tẩy trần cho hắn, sao tôi có thể không đến?"

Trình Diễm Đông thấy Trương Đức Phóng và Triệu Quốc Cường hai vị lãnh đạo cấp trên đều đến, vội vã chào hỏi.

Trương Đức Phóng cười cười bắt tay với Trình Diễm Đông: "Tiểu Trình, tôi đã sớm nghe nói về cậu, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lúc ở Phong Trạch làm việc không tồi, mong rằng khi cậu đến Nam Tích chúng ta có thể phát huy năng lực như vậy của cậu, làm ra nhiều cống hiến lớn cho trị an xã hội Nam Tích chúng ta"

Trình Diễm Đông khiêm tốn nói: "Lần này tôi đến Nam Tích chỉ ôm thái độ học tập, vừa đi đến cương vị mới, tôi sẽ yêu cầu bản thân làm ra một con người mới, sau này hai vị cục trưởng có nhiệm vụ gian khổ gì, cứ việc phân công!"

Trương Đức Phóng cười cười nói với Triệu Quốc Cường: "Quốc Cường, tiểu Trình rất khiêm tốn!"

Triệu Quốc Cường cười cười nói: " Khiêm tốn là mỹ đức, nhưng lúc có nhiệm vụ cần thiết, đừng có khiêm tốn, cần phải chủ động xông lên, như vậy mới là bản sắc của hình cảnh chúng ta!"

Trình Diễm Đông mỉm cười nói: "Các lãnh đạo yên tâm, tôi khẳng định sẽ là người thứ nhất xông lên!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.