Chương trước
Chương sau
Sở dĩ Lạp Khố Mã kiên trì đến Trung Quốc, bởi vì lúc trước khi ông ta quen với Chu Vân Phàm, đã tiếp xúc qua thuật xoa bóp và dát hơi của Trung Quốc, tạo ấn tượng khắc sâu với ông ta, Lạp Khố Mã không đành lòng nhìn Ngả Tây Ngối Á nằm cả đời trên giường bênh, cho nên ôm hy vọng đi đến Trung Quốc một lần.

Trương Dương nói: "Tôi có thể bắt mạch giúp cô được không?" Hắn vừa nói vừa đưa tay phải quơ quơ với tay trái, nói chung là để giải thích coh Ngả Tây Ngối Á hiểu.

Tuy rằng Ngả Tây Ngối Á chưa tiếp thu trị liệu của trung y, nhưng mà cũng có chút khái niệm không rõ với trung y, biết từ xưa đến nay Trung y xem bênh không cần dùng ống nghe, thậm chí là không cần mượn dùng các thiết bị hiện đại, Ngả Tây Ngối Á nói: "Tốt"

Có được sự đáp ứng của cô ta, Trương Dương đi đến bên cạnh giường, lật cánh tay phải của cô ta lên, ngón giữa của tay phải chạm vào mạch môn trên tay của Ngả Tây Ngối Á, trung y chú trọng vọng, văn, vấn, thiết tứ chấn ( Bốn phương pháp chữa bệnh: Nhìn, nghe, hỏi, sờ, gọi là "tứ chẩn") Trương Dương lúc nãy trong quá trình nói chuyện với Ngả Tây Ngối Á, đã hoàn thành hai bước vọng, văn, còn hỏi thì trước khi Ngả Tây Ngối Á đến Trung Quốc, do Phạm Tư Kỳ đem chuyện xảy ra kể lại với hắn rồi, lo rằng Ngả Tây Ngối Á sẽ có phản ứng với chuyệ này, cho nên hắn không cách nào hỏi toàn bộ được, vì thế cũng không thích hợp hỏi, muốn hiểu được tình trạng thân thể của Ngả Tây Ngối Á hiện tại, phương pháp trực tiếp nhất chính là bắt mạch.

Đốt xương cổ thứ bảy của cô, do một lần ngã bất ngờ đã làm cho đốt xương bị lệch vị trí, tạo thành tổn thương cho tủy sống, dẫn đến cột sống bị thương, mất đi khả năng sử dụng tay chân, theo y học hiện đại thì cái này thuộc về khoa giải phẫu thần kinh học. Trong trung y thì không có khái niệm thần kinh, Trương Dương học tập qua một ít tri thức tây y, nhưng dù sao cũng chỉ là một số cái bề ngoài, đối với việc trị liệu cho người bệnh liệt nửa người theo hắn thấy cứ theo ba nguyên tắc cơ bản là đơn giản nhất: Hóa ứ ( loại bỏ chất ứ đọng),thông lạc ( làm thông kinh mạch),dinh dưỡng ( cái này không cần phải giải thích nữa _._!). Đây cũng không phải là phương pháp đặc thù gì, trung y bình thường cũng biết đến đạo lý này, nhưng mà nguyên tắc thì hiểu, nhưng trị liệu thật sự lại có khác biệt rất lớn. cần thông qua thủ pháp để làm cho đốt xương cổ của Ngả Tây Ngối Á trở về vị trí cũ, dùng lực để làm tan những chổ tắc nghẽn trong người cô, đả thông lại kinh mạch, rồi lại dùng kim châm để làm cho hệ thần kinh của cô tái sinh, cuối cùng dùng thuốc trung y, cùng với dinh dưỡng để bồi bổ thân thể của cô, làm cho hệ thần kinh bị tổn thương của cô nhanh chóng hồi phục.

Trương Dương sau khi kiểm tra sơ bộ cho Ngả Tây Ngối Á thì kinh ngạc phát hiện, tuy rằng Ngả Tây Ngối Á bị liệt hai năm, nhưng mà tứ chi của cô ta không hề xảy ra hiện tượng héo rút ( hiện tượng cơ bắp thu lại do không vận động),điểm này làm cho hắn nghĩ mãi cũng không hiểu.

Trương Dương buông cổ tay của Ngả Tây Ngối Á ra, Ngả Tây Ngối Á nhẹ giọng nói: "Thế nào? Tôi có hy vọng hồi phục hay không?"

Trương Dương gật đầu nói: "Hẳn là có cơ hội khôi phục, thời gian bị thương của chị không quá dài, may là không tiến hành trị liệu bậy bạ"

Ngả Tây Ngối Á nói: "Đi nhìn rất nhiều bác sĩ, không ai dám mạo hiểm phẩu thuật cho tôi cả, bọn họ sợ phẫu thuật sẽ gây thương tổn lớn hơn nữa, làm nguy hiểm đến sinh mạng của tôi, thật ra... tôi bây giờ thành như vậy, sống hay chết có gì khác biệt nhau?"

Trương Dương mỉm cười nói:" Tuy rằng tôi chỉ là lần đầu nhìn thấy chị, cảm giác đối với chị thì chị là một cô gái không lạc quan, người Trung Quốc chúng tôi có câu, chết tử tế không bằng sống, lời tuy rằng hơi kém một chút, nhưng mà rất có đạo lý, trên đời này chuyện tốt còn rất nhiều, cô còn chưa hưởng thụ qua, chỉ cần trong lòng có hy vọng, thì tất cả sẽ chậm rãi tốt lên"

Ngả Tây Ngói Á nói:" Tôi còn có hy vọng sao?" Cô ta đã một lần nữa lập lại lời này.

Trương Dương nói: "Có hy vọng, nhưng mà đầu tiên là phải có lòng tin" Hắn rời khỏi phòng, đi ra bên ngoài.

Lạp Khố Mã đi theo hắn, sau khi đóng cửa phòng Ngả Tây Ngói Á, ông ta mới nói: "Trương tiên sinh, mời ngồi"

Lúc này Chu Vân Phàm lại phải đóng vai phiên dịch.

Phương thức giao lưu như vậy thật sự rất cản trở, may mà lúc này Cao Liêm Minh chạy đến, thằng nhãi này du học ở Mỹ nhiều năm, trình độ tiếng Anh đương nhiên là không có vấn đề rồi, hắn lập tức thay thế cho công tác của Chu Vân Phàm, làm một cái cầu nối giữa Trương Dương và Lạp Khố Mã.

Lạp Khố Mã cũng cực kỳ quan tâm đến bệnh tình của Ngả Tây Ngói Á, ông thân thiết nói: "Trương tiên sinh, cậu thấy bệnh của Ngả Tây Ngói Á có hy vọng chữa khỏi hay không?"

Trương Dương nói:" Tôi sẽ liên hệ với một người bạn tốt của tôi, chuyên gia nổi danh khoa giải phẫu thần kinh Vu Tử Lương tiên sinh, ngày mai hắn sẽ đến Nam Tích" Trương Dương dừng lại một chút, nói: "Lạp Khố Mã tiên sinh, ông có thể ở lại Trung Quốc bao lâu?"

Lạp Khố Mã nói:" Tôi có rất nhiều sinh ý tại Ấn Độ, ngày mốt tôi phải về, nhưng mà, ngày mai vợ của tôi Lãng Cát sẽ đến đây chăm sóc cho Ngả Tây Ngói Á"

Chu Vân Phàm nói: "Yên tâm đi, tôi cũng có thể hỗ trợ chăm sóc"

Trương Dương nói: "Chổ then chốt trong việc trị liệu cho Ngả Tây Ngói Á nằm ở phần hồi phục cuối cùng, cái quá trình này có thể kéo dài liên tục ba tháng, hoặc có thể lâu hơn nữa, các người phải làm tốt chuẩn bị ở lại Trung Quốc lâu dài"

Lạp Khố Mã nói: "Chỉ cần có thể trị khỏi, tốn bao nhiêu tiền tôi cũng đồn gý" Lạp Khố Mã tuy rằng không tính là đại phú đại quý, nhưng mà ông ta vô cùng thương người cháu gái này.

Chu Vân Phàm nói: "Lạp Khố Mã, ông không cần lo lắng, tất cả phí trị liệu trong nước của Ngả Tây Ngói Á đều để tôi lo" Ông ta nói làm cho Lạp Khố Mã rất cảm động, cũng làm cho Trương Dương có một cái nhìn khác về ông ta.

Trương Dương đưa ra vài yêu cầu, nếu như là trị liệu lâu dài, thì ở Nam Dương quốc tế sẽ không thích hợp, đề nghị bọn họ ra ngoài mua một căn nhà, thứ nhất là thanh tịnh, tránh bị quấy rối, thứ hai là cũng tiện ra vào. Ngoài ra, bọn họ cũng phải chấp nhận cùng tồn tại với phương án trị liệu của Trung Quốc, không thể can thiệp giữa chừng.

Yêu cầu của Trương Dương không phức tạp, tất cả đều được Lạp Khố Mã đồng ý, lúc Trương Dương chuẩn bị rời đi, Lạp Khố Mã rốt cục không nhịn được, nói: "Trương tiên sinh, xin hỏi, cậu vì sao lại chủ động xin chữa bệnh cho Ngả Tây Ngói Á? Chúng ta trước đây chưa từng quen biết"

Trương Dương vui vẻ đứng dậy, vỗ vỗ vai của Chu Vân Phàm: "Lạp Tư tiên sinh tìm tôi, muốn cảm ơn thì ông cảm ơn Lạp Tư tiên sinh đi, ông ấy đúng là một người bạn tốt, thấy chuyện của Ngả Tây Ngói Á mang đến đau khổ lớn như vậy cho nhà ông, cho nên ông ta ở trong nước đi tìm danh y khắp nơi, tất cả cái này đều là do ông ta an bài"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.