Ngày hôm sau được bắt đầu bằng những tiếng đập cửa gấp gáp, Trương Dương mở mắt ra, bầu trời ngoài cửa sổ vẫn tối đen như mực, Khương Lượng thì cuộn chặn lại thành một cục, hắn không có thế chất siêu cường như Trương Dương. Nghe thấy tiếng của Chu Sơn Hổ từ trong nhà vang ra: "Ai thế? Nửa đêm mà làm gì vậy?"
Một âm thanh gấp gáp vang lên: "Hổ tử, cậu đi ra, tôi phải hỏi cậu một việc"
Chu Sơn Hổ sửng sốt, từ giọng nói ấy hắn nghe ra được người kia chính là hiệu trưởng của trường học Thạch Oa Trần Ái Quốc, hắn vội vàng ngồi bật dậy, mở cửa phòng ra, Trần Ái Quốc trên người phủ đầy tuyết trắng, lông mi râu mép tất cả đều đầy tuyết.
Chu Sơn Hổ vội vã nói: "Hiệu trưởng Trần, mau vào trong ngồi"
Trương Dương nghe là Trần Ái Quốc đến, cũng ngồi dậy khỏi giường, đi ra ngoài nhìn xem rốt cục là chuyện gì, nói không chừng Trần Ái Quốc này lại đột nhiên đổi tính, chạy đến đây để nói tất cả cho hắn biết, nhưng mà Trương Dương cũng rõ ràng loại khả năng này căn bản là không tồn tại, Trần Ái Quốc hẳn là sẽ không thay đổi.
Trần Ái Quốc không có ý vào nhà, đứng ngoài cửa nói: "Hổ tử, Tể Thiện sư phụ bị thương, nằm ở trong miếu, tình huống rất nghiêm trọng, tôi muốn cậu giúp tôi, đưa ông ấy đến bệnh viện"
Chu Sơn Hổ lập tức nhớ ra chuyện đụng xe hồi chiều trên đường núi, hắn có chút ảo não nói: "Tui hẳn là biết rồi, tên trộm này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058999/chuong-621-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.