Nói đến đây, ông ta rút ra một hộp thuốc, chuẩn bị đưa cho khách hút, thì Khương Lượng đã cản ông ta lại và nói: “Hút của tôi đây là được rồi!” Gã lấy ra một hộp Hồng Tháp Sơn ở trong túi, rồi rút một điếu đưa cho Chu Hữu Lượng, số còn lại đặt trên bàn.
Chu Hữu Lượng nhìn hộp thuốc rồi nói: “Thật là ngon, Hồng Tháp Sơn.”
Trương Dương nói: “Bí thư Chu, nếu ông thích tí nữa tôi sẽ tặng ông một cây. Đợi chút nữa tôi lấy cho ông.”
Chu Hữu Lượng nói: “Làm sao tôi làm thế được, tôi sao có thể nhận đồ của các anh, vậy chẳng phải thành nhận hối lộ rồi sao?” Trương Dương thầm cười, hối lộ cái con khỉ móc, một bí thư chi bộ như ông có muốn nhận hối lộ cũng không có cái cơ hội đó.
Chu Hữu Lượng hút một hơi, rồi phả ra một đám khói, chậm rãi nói: “Lúc đó cha tôi là bí thư đảng ủy của thôn Tiểu Thạch Oa, những thanh niên này do cha tôi phụ trách, ông ấy rất rõ về những việc này.”
Trương Dương mừng rỡ nói: “Bí thư Chu, xin hỏi ông ấy giờ đang ở đâu?”
Chu Hữu Lượng thở dài nói: “Năm kia cha tôi đã qua đời rồi!”
Khương Lượng và Trương Dương nhìn nhau, hai người đều cảm thấy thất vọng vô cùng.
Khương Lượng nói: “Trong thôn có lẽ còn người biết chuyện này chứ?”
Chu Hữu Lượng nói: “Những người phụ trách chuyện đó giờ đều không còn nữa, hay là, các anh đến tìm kế toán cũ để hỏi xem ông ấy có giúp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058995/chuong-620-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.