Trương Dương nói: “Tôi là một người phàm tục, tôi muốn ăn ngon muốn mặc đẹp, tôi muốn sống lâu trăm tuổi, tôi muốn làm quan to, tôi thích gái đẹp, tôi chỉ muốn tất cả mọi thứ trên đời thuộc về tôi.”
An Ngữ Thần giơ tay ra sờ vào trán của hắn: “Sư phụ, anh không bị sốt chứ?”
Trương Dương nói: “Không hề sốt, mà còn rất tỉnh táo nữa kìa, đời này của tôi sống rất thật, mỗi ngày đều sống một cách thật thà, tôi muốn làm cho tất cả những người đối tốt với tôi được hạnh phúc.”
An Ngữ Thần nhắc nhở hắn: “Lý tưởng và hiện thực luôn có khoảng cách.”
“Vì như vậy, tôi mới nỗ lực, cố gắng làm ngắn khoảng cách này, hơn nữa, tôi tin tưởng sâu sắc rằng, tôi nhất định có thể hoàn thành được nguyện vọng của mình.” Trương Dương nhìn thẳng vào con mắt An Ngữ Thần nói: “Tôi sẽ làm cho cô tận mắt nhìn thấy tôi thực hiện tất cả những điều này.”
An Ngữ Thần cắn môi, cô biết rằng đằng sau câu nói này của Trương Dương có ý nghĩa gì, anh ấy sẽ cố gắng hết sức để chữa bệnh cho cô, An Ngữ Thần sớm đã coi nhẹ việc sống và chết, nếu như không phải gặp được Trương Dương, lúc này cô đã về với cát bụi rồi, cô không biết rằng có thể sống được đến ngày nào, nhưng cô sẽ sống thật vui vẻ. An Ngữ Thần nói: “Tôi tin, việc anh muốn làm nhất định sẽ làm được!”
Trương Dương mỉm cười nói: “Với câu này của cô, tôi phải sống cho thật tử tế, không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058984/chuong-616-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.