Chương trước
Chương sau
Cao Liêm Minh nói: “Phạm Tư Kỳ rất cứng đầu, không đồng ý kí tên, còn đuổi việc La Ân nữa.”

Trương Dương nói: “Cô ấy đuổi luật sư rồi, thì ai sẽ biện hộ cho cô ấy?”

Cao Liêm Minh thở dài nói: “Tóm lại vụ án lần này phức tạp lắm.”

Trương Dương chau chau mày, lúc này điện thoại của hắn vang lên, là cục trưởng cục công an Trương Đức Phóng gọi đến, Trương Đức Phóng báo cho Trương Dương, Phạm Tư Kỳ rất muốn gặp hắn.

Gặp lại Phạm Tư Kỳ lần nữa, Trương Dương nhận ra rõ ràng cô ấy đã tiều tụy đi rất nhiều, cơ thể tiều tụy là một lẽ, nhưng sự dày vò về tinh thần làm cho Phạm Tư Kỳ đau đớn khôn cùng, mắt của cô ấy hơi đỏ và sung, có điều không có nước mắt, mấy ngày nay nước mắt cô ấy đã chảy nhiều rồi, giờ đây nó đã cạn, cũng không thể nào chảy xuống được nữa, cô ấy phải đối mặt với hiện thực. Nhìn Trương Dương, cô ta cười rất miễn cưỡng: “Cảm ơn anh đến gặp tôi.”

Trương Dương thở dài nói: “Tôi tưởng rằng cô nhất định muốn nói với tôi điều gì đó.”

Phạm Tư Kỳ gật đầu nói: “Tôi không đứng đằng sau vụ bắt cóc con gái của Thị trưởng Cung, tôi thật sự không biết gì về vụ việc này.”

Trương Dương nói: “Tôi nghĩ có một việc cô nên hiểu, việc cô nên làm bây giờ là đưa ra bằng chứng có thể gột sạch nỗi hàm nghi trên thân mình, không thể nào chỉ dựa vào nói miệng được.”

Phạm Tư Kỳ nói: “Tôi hiểu, luật pháp của nhà nước các anh không giống với chúng tôi, ở Singapore, phải tìm được bằng chứng chứng minh anh có tội, nhưng các anh lại bắt người trước, rồi mới bảo tôi đưa ra bằng chứng vô tội.”

Trương Dương nói: “Theo chứng cứ mà cảnh sát nắm được trước mắt, tình hình rất bất lợi với cô, thân phận nghi phạm đã được chứng thực, hắn tên là Chu Bính Sinh, trước kia từng liên hệ với Lâm Bội Bội, sau khi bắt cóc Cung Nhã Hinh, Lâm Bội Bội đã chuyển khoản cho hắn 500000, hơn nữa số tiền này là do cô ký tên đồng ý.”

“Điều này chỉ có thể chứng minh Bội Bội đã lên kế hoạch chuyện này, không thể nào chứng minh được tôi có liên quan đến vụ bắt cóc lần này, tôi không quen ai là Chu Bính Sinh hết.”

Trương Dương nói: “Tại sao Lâm Bội Bội lại phải hại cô?”

“Tôi không biết…Tôi không biết.” Mắt Phạm Tư Kỳ đã đỏ, hai tay cô ôm chặt lấy đầu, giật lấy mớ tóc của mình.

Trương Dương nhìn Phạm Tư Kỳ đầy lo lắng, sợ rằng cô ta sẽ điên loạn vì không thể chịu nổi những áp lực tinh thần này.

Phạm Tư Kỳ điều chỉnh tình cảm một chút, rồi nói thấp giọng: “Còn nhớ Hứa Gia Dũng không?”

Trương Dương gật đầu, hắn đương nhiên nhớ, vì Hứa Gia Dũng mà hắn mới quen với Phạm Tư Kỳ, tính tình của Hứa Gia Dũng đến bây giờ hắn vẫn nhớ rõ.

Phạm Tư Kỳ nói: “Anh ta vào được công ty chúng tôi thông qua phương thức tuyển dụng, người này rất tính toán, sau khi lấy được lòng tin và sự tín nhiệm của tôi, anh ta bắt đầu lần dò theo cuộc sống của tôi, để ý đến nhất cử nhất động của tôi, tôi….” Khi Phạm Tư Kỳ nói những điều này, rõ ràng rất khó khăn, dừng lại một lúc mới tiếp tục nói: “Tôi đã từng có một cô bạn gái Newdeli, Hứa Gia Dũng nhận ra quan hệ giữa chúng tôi kỳ lạ, vì thế bắt đầu điều tra chúng tôi, tôi rất yêu cô ấy, nhưng cô ấy không muốn tiếp tục cùng tôi nữa, không muốn tiếp tục thứ tình cảm đầy áp lực này, cô ấy bỏ tôi, tôi….Tôi và cô ấy cãi nhau, Aishwarrya walks bỏ đi, tôi đi đuổi theo cô ấy, chúng tôi có giằng co qua lại, cô ấy nhỡ chân lăn từ trên gác xuống, nên bị liệt…” Nói đến đây, Phạm Tư Kỳ đau khổ nhắm hai mắt lại.

Trương Dương yên lặng nhìn cô ấy, hắn đã đoán được từ lâu Phạm Tư Kỳ nhất định bị Hứa Gia Dũng nắm được điều gì đó, nếu không thì với tính cách mạnh mẽ như của cô ấy không thể nào chịu sự sắp đặt của hắn ta.

Phạm Tư Kỳ nói: “Hứa Gia Dũng nhìn thấy từ đầu đến cuối, và chụp ảnh lại, ngoài việc đó ra, hắn ta còn nắm trong tay chứng cứ tôi và Aishwarrya yêu nhau, chỉ cần hắn ta công khai tất cả số ảnh đó, tôi sẽ thân bại danh liệt, tôi sẽ phải chịu sự kỳ thị của gia tộc, hơn nữa, tôi thậm chí còn phải lãnh trách nhiệm hình sự vì chuyện của Aishwarrya.” Phạm Tư Kỳ dần mở hai mắt: “Tôi thừa nhận, tôi là một người đàn bà yếu đuối, tôi chọn cách trốn chạy, đối diện với Aishwarrya, tôi chọn cách trốn chạy, chứ không phải ở lại lãnh trách nhiệm của mình, tôi vốn nghĩ rằng cô ấy sẽ chết, về sau mới biết rằng sự việc lần đó đã làm cô ấy bị liệt, mà tôi lại không bao giờ dám gặp lại cô ấy lần nữa….” Phạm Tư Kỳ ôm lấy mặt, nước mắt lại chảy đầy trên má.

Trương Dương nói: “Hứa Gia Dũng lợi dụng việc này uy hiếp cô, bảo cô làm rất nhiều việc trái với lương tâm?”

Phạm Tư Kỳ gật đầu nói: “Tôi hận hắn ta, tôi luôn muốn hắn ta chết đi, đến tận một ngày tôi gặp được anh, tôi mới nhìn thấy hi vọng trên người anh.”

Trương Dương cười nói: “Cái chết của anh ta làm cô được giải thoát rồi?”

Phạm Tư Kỳ thở dài nói: “Cái chết của Hứa Gia Dũng làm cho tôi tưởng rằng thế giới của tôi đã trở về trước đó, cuộc sống của tôi đã đi vào quỹ đạo trước kia, tôi quyết tâm quên đi tất cả, bắt đầu lại cuộc sống của mình, nhưng lúc này, Lâm Bội Bội đã xuất hiện trong cuộc sống của tôi.”

Trương Dương nói: “Thế là trong công việc của cô đã có thêm một người trợ lý, mà vị trợ lý này của cô dường như không tốt hơn Hứa Gia Dũng là mấy.”

Phạm Tư Kỳ cắn mạnh môi, sự việc đến bây giờ, cô ta cuối cũng đã hiểu, mình rơi vào tình trạng bây giờ, có liên quan trực tiếp đến thế giới tình cảm của cô ấy, vì Aishwarrya, cô ta từ thiên đường rơi xuống địa ngục, vì Hứa Gia Dũng đẩy cô ta vào địa ngục, sau cái chết của Hứa Gia Dũng, cô ta gặp được Lâm Bội Bội, vốn tưởng rằng được rời khỏi địa ngục trở về thiên đàng, không ngờ lần này lại làm cho cô ấy rơi vào địa ngục, tất cả đều là do cô ta tự gây ra cả. Phạm Tư Kỳ nói: “Có lẽ đây chính là cái giá tôi phải trả cho tình cảm của mình.”

Trương Dương không thể hiểu nổi thứ tình cảm này của cô ấy, nhưng hắn không hề cười trên nỗi đau của người khác, với Trương Dương, lý do Phạm Tư Kỳ phạm tội, mặc dù giờ đây các loại chứng cứ đều nhắm vào cô ta, Trương Dương nói: “Tiểu thư Phạm, bình tĩnh một chút, nói rõ ràng với luật sư của cô, vụ án này chưa chắc đã không thắng được.”

Phạm Tư Kỳ nhìn Trương Dương: “Trương Dương, anh có tin tôi vô tội không?”

“Tôi tin hay không không quan trọng, quan trọng là bên luật pháp tin tưởng hay không.”

“Anh không tin tôi?”

Trương Dương nhìn đôi mặt đờ đẫn của Phạm Tư Kỳ: “Tôi tin tưởng cô.”

Trên mặt Phạm Tư Kỳ lộ ra một nụ cười khó nhọc: “Cảm ơn. Dù tương lai của tôi thế nào, tôi cũng sẽ nhớ đã từng có người bạn như anh.”

“Cậu thật sự tin rằng cô ấy vô tội sao?” Thái độ của Trương Đức Phóng rất phức tạp.

Trương Dương dừng bước, nhìn Trương Đức Phóng: “Xem ra tất cả nội dung nói chuyện của tôi và cô ấy đều bị các anh nghe trộm cả.”

Trương Đức Phóng nói: “Trương Dương, tôi là cảnh sát, trách nhiệm của tôi là bắt tội phạm.”

Trương Dương nói: “Trách nhiệm của anh là chế ngự tội phạm, chứ không phải là để chứng minh người khác có tội.”

Trương Đức Phóng nói: “Không có một người phạm tội nào chủ động thừa nhận mình có tội, không có sự cho phép của Phạm Tư Kỳ, Lâm Bội Bội không thể nào dùng số tiền này được, tình trạng của Lâm Bội Bội chúng tôi đã điều tra rất rõ ràng, chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, không có bất cứ lịch sự phạm tội nào, và cũng không có động cơ phạm tội, Phạm Tư Kỳ nói những lời đó với cậu, chỉ là để cậu đồng tình thôi.”

Trương Dương nói: “Cô ấy có tội hay không, không phải là việc tôi có thể quyết định, còn có luật sư, có tòa án, họ sẽ đưa ra quyết định.” Hắn rất phản cảm với một vài lời của Trương Đức Phóng, không muốn nhiều lời với gã, khi chuẩn bị rời đi, trương Đức Phóng nói: “Còn một việc nữa, tôi hi vọng cậu có thể trả lại những thứ cậu lấy được từ hiện trường.”

Trương Dương dừng bước, gật đầu rồi nói: “Tôi sẽ bảo người trả lại những thứ đó cho anh.”

“Cảm ơn.”

Trương Dương đi một vài bước rồi lại quay đầu lại nói: “Các anh định khởi tố cô ấy sao?”

Trương Đức Phóng nói: “Chứng cứ đầy đủ rồi nhất định sẽ khởi tố cô ấy, nếu như cậu là bạn của cô ấy, thì khuyên cô ấy tìm một luật sư tốt một chút.”

Ánh nắng sau trưa rất tốt, Heather phu nhân ngồi trên ban công căn phòng, đeo kính đen, yên lặng hưởng thụ ánh nắng mặt trời.

Long Quý đang gọi điện thoại ở một chỗ không xa, sau khi gọi xong, đến bên cạnh bà ta nói: “Chu Bính Quý đã rời khỏi đại lục rồi, anh ta không biết gì về sự việc.”

Heather phu nhân điềm đạm nói: “Vậy thì để cho anh ta mãi không biết.”

Long Quý gật đầu nói: “Đã sắp đặt thỏa đáng rồi, sau khi anh ta đến Thái Lan sẽ biến mất mãi mãi.” Y dừng lại một lúc rồi nói: “Chỉ là không thể ngờ, họ sẽ tìm thấy Cung Nhã Hinh nhanh như vậy.”

Heather phu nhân nói: “Trương Dương thật sự có bản lĩnh, thế cũng tốt, một thiếu nữ con quan, vốn không nên gặp phải số mệnh bi thảm vậy, càng huống hồ việc này vốn chẳng có liên quan gì với cô ấy cả.” Đột nhiên lúc này bà ta trở nên thương hại người khác.

Long Quý nói: “Cứ thế này, thì tội của Phạm Tư Kỳ sẽ giảm bớt được mấy phần rồi.”

Heather phu nhân cười nói: “Với cô ta, điều khủng khiếp nhất không phải là cái chết, mà là thân bại danh liệt, tất cả những hành động của cô ta đã làm cho gia tộc nhục nhã, Tinh Nguyệt đã bỏ rơi cô ta, cảnh sát đã quyết định khởi tố cô ta, cô ta không tìm thấy bất cứ nào chứng minh mình vô tội. Dù là cô ta có thể sống, thì cuộc sống của cô ta chắc chắn sẽ là một thảm kịch.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.