Chương trước
Chương sau
Trương Dương đối với việc Lý Trường Vũ đến tất nhiên tán thành cả hai tay, thế nhưng hắn cũng không chủ động liên hệ với Lý Trường Vũ để hỏi tình hình cụ thể của chuyện này, chắc chắn Lý Trường Vũ gần đây cũng bận bịu bàn giao công tác, hà tất phải quấy rầy người ta, chờ khi ông ta đi tới Nam Tích thì ôn chuyện cũ cũng không muộn, hơn nữa, chuyện mà Trương Dương phải mang trên đầu thực sự là nhiều lắm, hắn cũng không có thời gian, câu hắn nói không sai, biến động của lãnh đạo cấp thành phố không tới phiên hắn quản, hắn cũng không quản được.

Tin tức Lý Trường Vũ điều nhiệm tới Nam Tích đối với tầng lãnh đạo thành phố Nam Tích mà nói là chuyện tình ngoài ý liệu, sau khi biết được tin tức này, Từ Quang Nhiên tất nhiên là khẩn trương, nhưng Hạ Bá Đạt còn muốn khẩn trương hơn hơn y, những kẻ này đều là tay già đời lăn lộn chính đàn nhiều năm, bất luận động tĩnh gì trên chính trị cũng đều sẽ khiến bọn họ cảnh giác, lần biến động này chính là Lý Trường Vũ tại Giang Thành đã là Phó thị trưởng Thường Vụ rồi, hiện tại điều nhập Nam Tích vẫn đảm nhiệm Phó thị trưởng Thường Vụ, tỉnh căn bản không suy nghĩ chọn lựa từ nội bộ Nam Tích, như này cấp ra một cái tín hiệu rõ ràng, trên tỉnh bất mãn đối với tầng lãnh đạo của thành phố Nam Tích.

Dùng hình ảnh nhà bị mưa dột liên tục để hình dung là thích hợp nhất với tình cảnh hiện tại của Từ Quang Nhiên, em trai y bởi vì đút lót đã bị chính thức lập án điều tra, công trình Thâm Thủy Cảng mà y ký thác kỳ vọng cao lớn nhất muốn vớt vát chính tích được cao hơn hôm nay cũng bởi vì kiến nghị của Văn Quốc Quyền mà sinh ra thay đổi, từ Nam Tích một mình khai phá chuyển thành hai thành phố Nam Tích và Lam Sơn cùng hợp tác khai phá, này có ý nghĩa, chính tích mà y kỳ vọng đã bị đánh gãy đổ nhào, Trần Hạo đột nhiên bị bệnh làm cho Từ Quang Nhiên mất đi một cái cánh tay đắc lực, quyết định lần này của tỉnh làm cho Từ Quang Nhiên cảm thấy nguy cơ trước giờ chưa từng, Lý Trường Vũ đến đây không chỉ có đảm nhiệm Phó thị trưởng Thường Vụ thành phố Nam Tích, còn kiêm nhiệm Phó bí thư Thành Ủy thành phố Nam Tích, tỉnh đem hắn đưa tới Nam Tích chính là bất mãn đối với đám lãnh đạo thành phố Nam Tích mà mình chỉ huy.

Từ Quang Nhiên cũng không biết rõ về Lý Trường Vũ, nghe nói tác phong của người này đè thấp, là một điển hình của người có năng lực làm việc, Lý Trường Vũ rút cục là người thế nào thì y cũng không quan tâm, thực sự quan tâm chính là lần này là do bí thư Tỉnh ủy Kiều Chấn Lương tự mình nói ra, là quyết định do ông ta đưa ra, nói cách khác, phía sau của Lý Trường Vũ có Kiều Chấn Lương chống lưng, lần này khẳng định là kẻ tới không tốt.

Tâm trạng của thị trưởng thành phố Nam Tích Hạ Bá Đạt cũng đồng dạng rất bị dày vò, y vốn tưởng rằng gần đây Từ Quang Nhiên không may, mình ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, rốt cục tìm được một cái cơ hội thích hợp tiến hành phản kích rồi, thế nhưng Lý Trường Vũ lại đột nhiên đến đây quấy rầy kế hoạch của y, Hạ Bá Đạt là một người giỏi về phân tích, từ lúc còn nhậm chức thư ký, Cố Duẫn cũng đều khẳng định tính lý trí của Hạ Bá Đạt, nhưng nếu như một người quá mức lý trí sẽ thiếu khuyết một chút, tại trên công tác thường thường sẽ biểu hiện ra thiếu tính chủ động. Hạ Bá Đạt nghe được tin Lý Trường Vũ tới đảm nhiệm Phó thị trưởng Thường Vụ thì lập tức bắt tay vào làm phân tích tình hình chính trị hiện nay, thời gian tới Nam Tích sẽ gặp phải cục diện đủ ba thế chân vạc, cực kỳ giống Ngụy, Thục, Ngô trong Tam Quốc Chí. Hạ Bá Đạt cho rằng thực lực của Từ Quang Nhiên nhiều năm lăn lộn cũng không bình thường, y hẳn là Ngụy Quốc, mình kém hơn với Từ Quang Nhiên, thế nhưng thực lực mạnh hơn Lý Trường Vũ, dù sao y cũng đã có căn cơ tại Nam Tích lâu như vậy, miễn cưỡng tính là một Ngô Quốc đi, mà Lý Trường Vũ chỉ có thể là nước phụ thuộc, mình rút cuộc là liên hợp Lý Trường Vũ trình diễn ra màn liên minh kháng Ngụy thời đại mới, hay là phải cùng Từ Quang Nhiên hợp tác, cộng đồng đối phó với Lý Trường Vũ mới đến? Hạ Bá Đạt dùng hết khả năng suy nghĩ của y để đánh giá, hẳn là mọi việc của mình đều thuận lợi, Lý Trường Vũ đến có lẽ là một cơ hội để y có thể vừa cùng Lý Trường Vũ giao hảo, đồng thời vừa có thể xúi giục Từ Quang Nhiên đối phó Lý Trường Vũ, để cho bọn họ tranh đấu đi, càng đấu đến đầu rơi máu chảy mới tốt, như thế dù thế nào cuối cùng không thể thiếu chỗ tốt cho mình.

Xuất phát từ ý nghĩ như vậy, Hạ Bá Đạt chủ động đến gặp Từ Quang Nhiên, mục đích của y chỉ có một là thử xem trong lòng Từ Quang Nhiên đến cuối cùng là nghĩ như thế nào?

Lần này Hạ Bá Đạt rất trực tiếp, câu nói đầu tiên khi nhìn thấy Từ Quang Nhiên là: "Bí thư Từ, ngài đã biết rồi đó, tỉnh đã quyết định cho đồng chí Phó thị trưởng Thường Vụ thành phố Giang Thành qua Nam Tích chúng ta đảm nhiệm chức Phó bí thư Thành Ủy kiêm Phó thị trưởng Thường Vụ!"

Từ Quang Nhiên nghe thấy rất rõ ràng, Hạ Bá Đạt đem Phó bí thư Thành Ủy phóng ở phía trước, đem Phó thị trưởng Thường Vụ đặt ở phía sau, tên Hạ Bá Đạt này rất thận trọng, làm mỗi một việc gì đều phải trải qua suy nghĩ chặt chẽ, cho nên lời y nói rất ít có chỗ sơ hở. Tại trong ấn tượng của hắn, Hạ Bá Đạt rất ít khi chủ động qua viếng thăm mình, mục đích ngày hôm nay đến đây rất rõ ràng, y cũng là nghe được chuyện của Lý Trường Vũ nên ngồi không yên.

Từ Quang Nhiên mỉm cười nói: "Nghe qua rồi, tôi cũng không nghĩ tới là hắn tới đảm nhiệm chức vụ Phó thị trưởng Thường Vụ."

Hạ Bá Đạt nói: "Không biết là lần này tỉnh suy nghĩ ra sao lại quyết định như thế!"

Từ Quang Nhiên không nói gì, hai tay loay hoay tại trên gạt tàn thuốc lá bằng thủy tinh trên bàn, y đang chờ đợi, đợi Hạ Bá Đạt tiến thêm một bước bại lộ ra dụng ý cùng mục đích của ông ta.

Hạ Bá Đạt cười cười nói: "Tôi nghe nói Trương Dương là con nuôi của Lý Trường Vũ, xem ra lần này khi đồng chí Trường Vũ qua, cậu ta hẳn là là người vui nhất." Qua những lời này, Hạ Bá Đạt hướng Từ Quang Nhiên truyền lại hai tin tức, thứ nhất là Lý Trường Vũ đi tới Nam Tích khẳng định sẽ nhận được sự phối hợp của Trương Dương, thứ hai, Lý Trường Vũ đi tới Nam Tích, y cũng không vui.

Từ Quang Nhiên thở dài, ánh mắt hướng về phía ngoài cửa sổ, mặt trời chiều đã ngả về tây, sắc bạc thâm trầm đang từng chút một cắn nuốt ráng hồng hồng của mặt trời chiều, Từ Quang Nhiên bỗng nhiên nhớ tới một câu thơ cổ, mặt trời chiều vô cùng tốt, chỉ là gần hoàng hôn, lẽ nào nói con đường làm quan của mình không ngừng ảm đạm đi sao? Từ Quang Nhiên nói: "Kỳ thực tôi cũng thật sự cao hứng!"

Hạ Bá Đạt đúng là vẫn không che giấu được ngạc nhiên trong ánh mắt, dưới cái nhìn của y, Từ Quang Nhiên vốn nên phải phiền muộn hơn so với mình mới đúng.

Nhưng Từ Quang Nhiên lại khăng khăng nói: "Tôi thật sự cao hứng khi đồng chí Trường Vũ có thể đến Nam Tích!"

...

Từ trước tới giờ Quy Điền Hạo Nhị tại trên mặt công trình đều là đã tốt rồi còn muốn tốt hơn, hắn đi tới Nam Tích chỉ bất quá mới một ngày mà cũng đã chỉ ra được từ trong sân thể dục chính tới ba chỗ không phù hợp với quy định, một chỗ có liên quan tới vật liệu thi công, hai chỗ khác có liên quan tới công nghệ thi công, cũng may bây giờ vẫn còn có thể sửa chữa, Quy Điền Hạo Nhị lúc này đưa ra phương án chỉnh đốn và sửa đổi, Trương Dương đưa cho phía kiến trúc của công ty xây dựng Thế Kỷ Mới, hắn lười không nói nhiều, chỉ là nhấn mạnh: "Lập tức chỉnh đốn và sửa đổi lại cho tôi, tôi sẽ đi nghiệm thu một vòng nữa, nếu thật sự không đủ tiêu chuẩn, anh hãy mang toàn bộ công nhân của mình rời đi cho tôi!"

Đổi thành quá khứ, Lý Trường Phong có thể còn có thể cùng Trương Dương tranh luận vài câu, nhưng hiện tại y không dám, cậu út Từ Quang Lợi của y còn chưa thấy thả ra, lòng người của công ty xây dựng Thế Kỷ Mới từ trên xuống dưới đều hoảng sợ, cậu cả không chịu đứng ra, Lý Trường Phong hai ngày này đã bị các chuyện ùn ùn làm cho sứt đầu mẻ trán, từ lâu mất đi vốn để Trương Dương tranh cãi, bất quá làm trò gặp đầu chấp nhận trước Trương Dương, chờ Trương Dương đi rồi, y lập tức gọi điện thoại cho cậu cả, tuy rằng biết cú điện thoại này tám chín phần mười sẽ bị cậu cả quát mắng, nhưng y không nói không được.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lý Trường Phong, khi Từ Quang Nhiên nhận được điện thoại thì chửi như tát nước vào mặt y, Từ Quang Nhiên giận dữ cũng là rất bình thường, gần đây chuyện phiền lòng của hắn đã quá nhiều, cháu ngoại trai hết lần này tới lần khác lại trong thời gian này làm cho hắn ngột ngạt, Từ Quang Nhiên nói: "Trương Dương bắt kiểm tra vấn đề an toàn chất lượng là không sai. Nếu chất lượng công trình chúng mày có chuyện thì phải lập tức chỉnh sửa lại, bây giờ không thay đổi, đợi đến sau này xảy ra vấn đề, lúc đó thì không còn cơ hội sửa chữa nữa, không may nữa thì phải gánh chịu trách nhiệm hình sự, chuyện về sân thể dục Đông Giang mày còn chưa biết sao? Tao đã sớm nói với chúng mày, không nên ỷ tao là bí thư Thành Ủy thì chúng mày có thể thả lỏng yêu cầu đối với mình, càng là như thế càng phải để ý làm hơn so với người khác, càng phải yêu cầu mình nghiêm ngặt hơn so với bất luận kẻ nào, nhưng chúng mày trái lại làm tốt lắm, mày nhìn đi, chuyện gì cũng bảo tới tao, làm cho tao không biết xấu hổ đi đối mặt với những người khác!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.