Hà Trác Thành đi theo Trương Dương đi vào văn phòng của hắn, ngồi trên sô pha, nhấc chân lên bắt chéo vào nhau, bởi vì Trương Dương giới thiệu một số nghiệp vụ quảng cáo cho y, công ty quảng cáo nhỏ của Hà Trác Thành cũng buôn bán lời được ít tiền, nhẫn và xe đều là mới mua, trên người bất tri bất giác tiêm nhiễm rất nhiều khí chất của hạng nhà giàu mới nổi.
Trương Dương nhìn y một cái, tuy rằng không nói gì, nhưng Hà Trác Thành vẫn lập tức cảm giác được Trương Dương có chút không vui, y tỉnh ngộ, mình có sĩ diện khệnh khạng thì cũng phải phân rõ đối tượng, nếu không phải là Trương Dương giới thiệu khách sộp Tưởng Kì Vĩ cho y, y hiện giờ vẫn không biết là đang ở đâu uống gió tây bắc, Hà Trác Thành cuống quít bỏ chân xuống, ngồi nghiêm chỉnh, thành ra lại có vẻ quá mức nghiêm túc.
Trương Dương rót trà cho y, mỉm cười nói: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"
Hà Trác Thành nói: "Là như thế này, lần trước may mà có cậu giới thiệu khách sộp Tưởng tiên sinh cho tôi, gần nhất công ty quảng cáo Hoan Nhân của chúng tôi cũng làm ăn được, tôi cũng kiếm được ít tiền."
Trương Dương nhìn cái nhẫn lớn sáng long lanh của y, cười nói: "Nhìn ra rồi."
Hà Trác Thành đứng dậy đi tới trước mặt Trương Dương, lấy ra một cái phong bì đưa cho hắn, nói: "Chút tâm ý nho nhỏ để tỏ lòng."
Trương Dương vừa nhìn đã biết bên trong cái phong bì này là một vạn đồng, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058772/chuong-551-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.