Chương trước
Chương sau
Ánh mắt phẫn nộ của quần chúng đều tập trung về hướng của Trương Dương, trong lòng Trương Dương thầm mắng Hoắc Đình Sơn, tôi mà là tổng chỉ huy của lần quy hoạch này hồi nào, ông tự phong cho tôi hả? Nhưng mà nếu đã nhận micro rồi, thì cũng phải nói vài câu thôi, hắn làm vẻ mặt tươi cười hướng về những ông bà già đang trong tư thế sẵn sàng đón địch kia, lớn tiếng nói: "Các vị hương thân phụ lão, các người khổ cực rồi!"

Tất cả mọi người bên này sửng sốt, tên nhóc này làm cái gì vậy? Những ông già bà già này đến đây là để chống lại hành đống phá bỏ và di dời, đối kháng lại hành động của chính phủ, tự nhiên hắn lại nói bọn họ khổ cực? Có phải là dây thần kinh não có vấn đề rồi không?

Trương Dương nói: "Tôi nghĩ mọi người hẳn là đã biết chính sách của chính phủ, mục đích của chúng tôi ngày hôm nay chính là xử lý những kiến trúc trái phép trong phạm vi của trung tâm thể dục mới, mục đích của chúng tôi không nguy hại đến lợi ích của mọi người, các chú các bác, các cô các dì, xin mọi người giữ bình tĩnh ..."

Vù! Một quả cả chua thối bay thẳng về hướng của Trương đại quan nhân, thân thủ của Trương Dương thì lại rất linh hoạt, cúi lưng gục đầu xuống tránh né, chỉ tội nghiệm cho Hoắc Đình Sơn đứng bên cạnh hắn, quả cà chua thối ấy bay thẳng vào mặt ông ta, trông rất là chật vật. Hoắc Đình Sơn đúng là uất ức lắm, con mẹ nó sao mình xui thế nhĩ, tự nhiên hứng đạn giùm người khác?

Tâm tình của dân chúng cũng tự kích động lên.

"Dựa vào cái gì mà mày đòi đập nhà của bọn tao?"

"Chính phủ thì sao? Chính phủ cũng phải nhường cho bọn tao chổ để ở chứ?"

"Đừng nói nhiều lời với hắn, vừa nhìn là biết thằng nhóc này không phải thứ tốt gì rồi, hắn dám qua đây tôi chém cho hắn một đao!" Trong lúc nhất thời, các ông các bà đã lớn tiếng chửi bớt lên.

Trong đội ngũ công an và nhân viên phá dỡ cũng xuất hiện sự dao động tâm tình, bởi vì đa số đều là người địa phương, không ít người có quen biết vớ inhau, có một lão già chợt mở miệng: "Đó không phải là Tam Đức tử sao? Chuyện tốt mày không làm, lại đi làm mấy cái chuyện xấu xa này, xem tao không chửi mày là không được"

"Nhị Lãng tử, mày dám đập nhà của tao, tao sẽ không nhận thằng cháu như mày!"

"..."

Hiện trường bắt đầu trở nên hỗn loạn thành một cục.

Có rất nhiều người trong đội ngũ phá dỡ phải cúi đầu, đều là người Nam Tích cả, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, nhà ai mà không có bạn bè người thân, chuyện hôm nay đúng thật sự là không dễ làm rồi.

Trương Dương bỗng nhiên nhớ đến lúc gặp mặt Đỗ Thiên Dã ở Đông Ginag, Đỗ Thiên Dã đã khuyên là nên vận dụng lực lượng phá dỡ ở bên ngoài, xem ra đề nghị của ông ta không phải là không có lý. Trương Dương vốn tưởng rằng phá dỡ những kiến trúc trái phép này là chuyện đương nhiên, cho nên cũng không có đối sách để đối phó với những chuyện như vậy.

Trương Đức Phóng đi đến bên cạnh Trương Dương, thấp giọng nói: "Trương Dương, chuyện hôm nay không dễ làm"

Trong lòng Trương Dương nói, còn cần anh phải nói sao, tôi không tự nhìn thấy à? Nhưng mà ngày hôm nay làm thanh thế lớn như vậy, nếu như trở về tay không, thì sẽ làm cho dân chúng cười đến rụng răng thôi, sau này còn muốn xử lý những kiến trúc trái phép này sợ rằng còn khó hơn nữa, trong lòng hắn thầm tính toán, ngày hôm nay phải có động tác, quyết không thể trở về tay không được.

Trương Dương nói: "Có thể đập được bao nhiêu cứ đập" Hiện trường tuy rằng có một vài ông già bà già đến, nhưng có vài chủ nhân của những căn nhà khác không có đến, nhân tính đều là ích kỷ cả, bọn họ căm phẫn trong lòng, cầm đao cầm gậy đến bảo vệ nhà ở của mình, còn nhà ở của người khác, bọn họ sẽ không hỏi đến.

Tổng cộng có ba căn nhà vô chủ trở thành đối tượng bị đập phá đầu tiên, trong lúc nhất thời hiện trường cũng trở nên náo nhiệt vô cùng, các ông già bà già này thấy công nhân phá dỡ, máy móc phá dỡ bắt đầu hoạt động, cả đám đều chửi ầm lên, công an và công nhân coi như là không nghe thấy gì cả.

Có người xông lên, chỉ vào mặt của Trương Dương mắng, Trương đại quan nhân cũng không hề nổi giận, mà chỉ cười tủm tỉm nhìn người này nói: "Chú ý an toàn, chúng tôi bây giờ không có đập nhà của bà, bà còn mắng nữa, tôi sẽ đập nhà của bà đấy"

Mấy ông già bà già này thấy bọn họ không có đụng đến nhà của mình, tâm tình cũng không còn kịch liệt nữa.

Chợt có người mắng: "Đồ hèn nhát, có gan thì tụi mày đi đập siêu thị Cát Tinh đi!"

Siêu thị Cát Tinh nằm ở đường Thương Tây cách đó không xa, cũng chính là cái việc mà Nhâm Văn Bân muốn nhờ Trương Dương giải quyết, tòa nhà này có thể nói là một tòa kiến trúc trái phép điển hình, chiếm giữ đến sáu mét đường Thương Tây.

Trương Dương nghe thấy đến tên của siêu thị Cát Tinh thì trong lòng nhất thời có chủ ý, các người không phải nói tôi là hèn nhát sao? Ngày hôm nay tôi sẽ giết một răn trăm cho các người thấy, bây giờ tôi sẽ đi đập siêu thị Cát Tinh.

Cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung và cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn đều đứng đằng xa nhìn cảnh tượng náo nhiệt ở hiện trường, Hoắc Đình Sơn thấp giọng nói: "Tiếng sấm to nhưng mưa thì nhỏ"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Kệ đi, người ta trẻ tuổi muốn có chiến tích, dễ hiểu mà, nhưng mà tốt xấu gì cũng coi như là đập được ba tòa kiến trúc trái phép, trở về cũng coi như là có cái ăn nói"

Hoắc Đình Sơn nói: "Thật không biết hắn nghĩ cái gì nữa? Huy động nhiều người đến chổ này như vậy, thật sự đúng là lãng phí tài nguyên" Ông ta nói xong câu đó lại có chút lo lắng, nói: "Thị trưởng Hạ nói muốn bắt ông hỏi tội, chuyện này khẳng định sẽ còn tiếp tục"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Muốn động thì động, dù sao thì kiến trúc trái phép không phải một mình tôi là có thể giải quyết được"

Trương Dương nhanh chóng tổ chức đội ngũ đế tiến hành công tác dỡ bỏ lần hai, mục tiêu lần này chính là siêu thị Cát Tinh, đám người Trương Đức Phóng còn tưởng rằng hắn ta đập xong ba căn nhà kia thì sẽ thôi, ai mà ngờ rằng chuyện ngày hôm nay còn chưa kết thúc, thằng nhãi này còn muốn tiếp tục chơi nữa.

Trương Đức Phóng nhỏ giọng nhắc nhở Trương Dương: "Siêu thị Cát Tinh không thuộc về phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới"

Trương Dương nói:" Thị trưởng Hạ keu chúng ta chỉnh đốn kiến trúc trái phép, phạm vi là toàn bộ thành phố, không chỉ có trung tâm thể dục mới"

Trương Đức Phóng đã hiểu rõ, thằng nhãi này đang muốn chơi lớn đây, ai cũng biết siêu thị Cát Tinh chính là sản nghiệp của Lý Trường Phong, mà Lý Trường Phong lại là cháu trai của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, cái này thì náo nhiệt rồi, dở bỏ những kiến trúc trái phép trong phạm vi của trung tâm thể dục mới thì còn có thể, nhưng Trương Dương lại đặt ánh mắt lên đến siêu thị Cát Tinh, hẳn là muốn giết một răn trăm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.