Chương trước
Chương sau
Trương Dương nói: "Vậy thì cứ đem đồ trả về đi"

Giang Nhạc nói: "Không trả lại được, lúc đầu cầu xin tôi thì giống như mấy đứa cháu vậy, bây giờ cả đám trở mặt còn nhanh hơn lật sách, còn nói nếu như tôi không làm chuyện này, thì sẽ đem chuyện tôi nhận quà công khai ra, mọi người cùng chết"

Trương Dương thở dài nói: "Tôi thấy cậu bình thường thông minh, tại sao đến thời điểm mấu chốt lại phạm phải sai lầm cấp thấp này thế, cậu vất vả lắm mới leo lên vị trí này, dễ lắm sao? Chỉ cần cậu làm tốt, mắt thấy sắp có thể lên chức rồi. Lăn lộn trong quan trường sợ nhất là kinh tế xảy ra vấn đề, tác phong sinh hoạt xuất hiện vấn đề, cậu nhận quà sau lưng bí thư Đỗ, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, người ta sẽ nghĩ bí thư Đỗ như thế nào? Ông ta có thể tha cho cậu sao?"

Sắc mặt của Giang Nhạc trở nên trắng bệnh, nói: "Chủ nhiệm Trương, bây giờ tôi hối hận cũng đã muộn rồi, không nhận cũng được nhẫn, tôi làm sao bây giờ? Tôi nên làm sao bây giờ?"

Trương Dương nói: "Thẳng thắn được khoan hồng, chống đối bị nghiêm phạt, cậu đem tất cả những thứ đã nhận nộp lên cấp trên, tốt nhất là nên nói một tiếng với bí thư Đỗ, dũng cảm thừa nhận sai lầm"

Giang Nhạc gấp đến độ cả vành mắt đỏ lên: "Chủ nhiệm Trương, nếu như tôi đem chuyện này nói ra, bí thư Đỗ khẳng định sẽ đuổi tôi đi, sau này... sau này tôi sẽ không còn tiền đồ gì nữa, tôi..."

Trương Dương thật sự không ngờ rằng đến giờ phút này rồi mà chim vẫn chết vì mồi, người vẫn chết vì tiền: "Bây giờ mà cậu còn nghĩ đến tiền đồ con mẹ gì nữa? Lúc nhận tiền tài của người ta sao không nghĩ đến? Cậu lớn như vậy, mà không biết trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí sao? Cậu đúng là con mẹ nó ngu mà!"

Giang Nhạc gục đầu xuống, rất giống một con gà trống bại trận.

Trương Dương thấy bộ dạng uể oải của hắn cũng không đành lòng mắng tiếp, thấp giọng nói: "Nhận bao nhiêu?"

Giang Nhạc nói: "Tổng cộng ba ngàn, còn có một đồng hồ đeo tay"

Trương Dương nói: "Ít vậy thôi sao?"

Giang Nhạc cắn cắn môi, muốn nói lại thôi.

Trương Dương nhìn vẻ mặt của hắn liền biết hắn ta không chịu nói hết toàn bộ, trong lòng cảm thấy có chút hờn giận, làm bộ đứng dậy nói: "Cậu không nói thì thôi"

Giang Nhạc thấy Trương Dương muốn đi, vội vàng ôm lấy cánh tay của hắn nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi nói, tất cả tôi đều nói... tôi..."

Trương Dương cả giận nói: "Nhìn dáng vẻ của cậu kìa, dám làm không dám nhận? Tôi phiền nhất là cái loại người như cậu"

Giang Nhạc nói: "Người ta mời tôi uống rượu, tôi uống say, kết quả là cùng hắn đi mát xa... sau đó..." Hắn không tiếp tục nói, mà lắp bắp nhìn Trương Dương.

Trương Dương vung tay lên tát một cái lên mặt của hắn, chỉ vào mặt của hắn mà mắng:" Cậu không biết tự trọng! Lăn lộn trong thể chế lâu như vậy rồi, mà một chút quan hệ lợi hại cũng không phân rõ sao?"

Mặt của Giang Nhạc đỏ bừng lên, gục đầu xuống nói: " Tôi uống say, hơn nữa người mời tôi uống rượu là... là..."

Trương Dương nói: "Chuyện này tôi không giúp được cậu, cậu tự sinh tự diệt đi"

Giang Nhạc ôm lấy cánh tay của hắn nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi cầu xin ngài, quan hệ của ngài và bí thư Đỗ, chỉ cần ngài nói một câu, chuyện này sẽ được giải quyết"

Trương Dương hất tay của hắn ra, nói: "Giang Nhạc, không phải là tôi không giúp cậu, mà đầu óc của cậu có vấn đề, cậu làm việc này, không chỉ liên quan đến tương lai của cậu, mà còn ảnh hưởng đến danh dự của bí thư Đỗ, cậu lúc nào cũng không được quên, cậu chỉ là thư ký cho bí thư Đỗ, không chỉ không giúp bí thư Đỗ điểm ưu giải nạn, mà còn làm ra việc này, con mẹ nó cậu còn chưa thấy mất mặt hay sao?"

Giang Nhạc cúi đầu không nói.

Trương Dương nói: "Chúng ta coi như cũng quen nhau một hồi, cậu rất thông, minh, cũng có học vấn, tôi cũng rất thưởng thức cậu, nếu không thì cũng không đề cửa cậu làm thư ký cho bí thư Đỗ, đã làm ra chuyện thì không sợ, là một người đàn ông thì phải ưỡn ngực đối mặ, cậu gây ra họa, thì cậu phải đứng ra phụ trách, Giang Nhạc, tôi chỉ có thể nói bấy nhiêu, nên làm cái gì, thì cậu tự suy nghĩ đi"

Giang Nhạc mở to mắt nhìn Trương Dương rời đi, rốt cục đã không có dũng khí để đuổi theo cầu xin hắn nữa.

Trương Dương vô cùng căm tức về hành vi của Giang Nhạc, thân là thư ký của bí thư thị ủy, mà không biết kiềm chế bản thân, lúc hắn ta gây ra chuyện này, lẽ nào không nghĩ đến hậu quả có thể kèm theo sao? Trương đại quan nhân làm việc có nguyên tắc của mình, việc làm của Giang Nhạc hiển nhiên là không hợp với nguyên tắc của hắn. Nhưng mà chuyện này Trương Dương cũng không tiện hỏi đến, chỉ có thể để cho Giang Nhạc tự mình khai ra, có thể tưởng tượng được, một người có tính cách mạnh mẽ như Đỗ Thiên Dã chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho hành động của Giang Nhạc, cuộc đời chính trị của Giang Nhạc từ nay về sau cũng có khả năng bị mất.

Rời khỏi nhà khách chính phủ tỉnh đi ra ngoài đường, Trương Dương đứng đợi ở ven đường một hồi lâu rồi mà vẫn không gặp một chiếc taxi nào hết, nhìn thời gian đã là buổi chiều năm giờ ba mươi rồi, hắn cũng bỏ ý định trở về Nam Tích, đang tính lấy điện thoại di động ra gọi vài người đến Nam Quốc Sơn Trang uống rượu, thì đột nhiên điện thoại vang lên, là Cao Liêm Minh gọi điện thoại đến.

Giọng của Cao Liêm Minh rất lớn: "Chủ nhiệm Trương, còn ở Đông Giang không?"

Trương Dương cười nói: "Vẫn còn, chưa đi"

"Ăn gì chưa?"

"Chưa!"

Cao Liêm Minh nói: "Không là tốt rồi, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn!"

Trương Dương nói: "Cậu vừa về nước, để tôi mời đi, Nam Quốc Sơn Trang, bây giờ cậu đến đó đi"

Cao Liêm Minh nói: "Không cầu, tối nay đến Ba Thục Nhân Gia ăn lẩu đi, tôi thích món này lắm, tối nay chị Mộng Viện mời khách!"

Trương Dương nao nao, không ngờ buổi tối nay là Kiều Mộng Viện mời khách, tinh thần của hắn nhất thời tỉnh táo lại, chỉ là vẫn không xác định rõ ràng: " Chị Mộng Viện nào?"

"Kiều Mộng Viện đó, chị ấy kêu tôi hẹn anh"

Trong lòng Trương Dương mừng thầm, tù khi hắn đến Nam Tích làm việc, cũng chưa có chủ động liên lạc với Kiều Mộng Viện, nguyên nhân bên trong rất là phức tạp, một là bởi vì Hứa Gia Dũng, tuy rằng Hứa Gia Dũng đã trở thành quá khứ rồi, nhưng mà dù sao thì cái chết của hắn ta cũng để lại ám ảnh trong lòng của Kiều Mộng Viện, hai là bởi vì gia thế của Kiều Mộng Viện, hắn không muốn qua lại quá gần với Kiêu Mộng Viện, tránh cho người khác nói xấu, cho rằng hắn thông qua mối quan hệ Kiều Mộng Viện để làm việc. Sau khi trải qua cơn sóng gió chính trị tại Giang thành xong, Trương đại quan nhân cũng dần dần khôi phục lại nguyên khí, nội tâm của hắn cũng đã bắt đầu lại rục rịch.

Dựa theo thời gian hẹn gặp của hắn và Cao Liêm Minh, Trương Dương dùng mười phút để đến Ba Thục Nhân Gia, lúc hắn đi đến, những người khác đã có mặt rồi, Cao Liêm Minh, Kiều Mộng Viện, Thì Duy, còn có một cô gái thanh tú tên là Đàm Nguyệt Minh, là bạn học thời trung học của Cao Liêm Minh, bây giờ đang là nghiên cứu sinh của đại học Đông Giang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.