Chương trước
Chương sau
Trương đại quan nhân đúng là không chút nào thành thật cả, từ khi hắn tiến vào trong hồ bơi, dưới gợn nước nhộn nhạo, bọt nước tung tóe bốn phía, thì hai mỹ nhân ngư Hải Lan và Hồ Nhân Như liền bị thằng nhãi này giở trò quấy rối, áo tắm trên người hai cô đương nhiên là khó có thể may mắn thoát được kiếp số rồi, lúc hai người lên bờ, cả hai đều thở dốc không thôi, hai gò má đỏ bừng, phủ khăn tắm lên người mà quay lại đá nước về hướng của Trương Dương dưới hồ.

Hải Lan nhớ đến cảnh hồ đồ khi nãy của hắn, vừa yêu vừa hận, cầm lấy một cái phao cấp cứu ném về hướng Trương Dương, Trương Dương lắc đầu né qua, bơi một vòng tròn, nhỏm người lên, cười tủm tỉm nói: "Buổi tối chúng ta ăn đồ nướng bên cạnh hồ đi!"

Hồ Nhân Như cười nói: "Tốt, em đi chuẩn bị đồ!"

Trương Dương nói: "Trong tủ lạnh anh có mua thị dê, cánh gà, trong ga ra có bếp lò, đúng rồi, đừng quên mang thêm hai bình rượu nha!"

Vân Hi sơn trang quả thật là một nơi vắng vẻ, bên hồ Thiên Nga chỉ có ba người bọn họ, Trương Dương phụ trách nhóm lửa bếp lò, Hồ Nhân Như và Hải Lan thì phụ trách xâu thịt, Trương đại quan nhân làm xong việc của mình rồi, đi đến bên cạnh hai người hỗ trợ, thấy hai người xâu thịt quá chậm, Trương Dương nói: "Rốt cục đúng là không có kinh nghiệm, xâu thịt cũng là một môn học vấn đấy"

Hải Lan nói: "Xâu thịt thì là học vấn cái gì?"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Lúc đâm vào thịt, cần chú ý ổn chuẩn mạnh!"

Hải Lan vung đôi bàn tay trắng như phấn đánh lên vai của hắn vài cái: "Em thật là tàn nhẫn, càng lúc càng không biết thương hoa tiếc ngọc là gì!"

Trương Dương nhìn bộ dạng e thẹn của cô, trong lòng cực yêu, liền hôn một cái lên má của cô, rồi quay qua ôm lấy Hồ Nhân Như hôn một cái, Hồ Nhân Như nói: "Đáng ghét, tay của anh toàn dầu mỡ, làm dơ quần áo của em hết rồi"

Trương Dương cười nói: "Em đâu có chê anh dơ đâu"

Hồ Nhân Như nói: "Anh không cho bọn em ăn sao"

Hải Lan nói: "Đi qua một bên, đừng quấy rối, ngày mai em trở về Hong Kong rồi, để cho em một ấn tượng tốt đi!"

Trương Dương nói: "Vậy tối nay anh ăn nhiều dương tiên dương cầu, nhất định cho em một đêm khó quên"

Hải Lan đỏ mặt nói: "Được rồi, nói chưa được hai câu thì lại bắt đầu nói bậy, anh bây giờ đúng là t*ng trùng lên não rồi, trong đầu toàn nghĩ mấy việc này, thật không biết tinh lực của anh ở đâu ra mà lớn như vậy!"

Hồ Nhân Như đồng cảm nói: "Anh có phải là uống thuốc hay không, mà sao đối với loại chuyện này lại có thể thái quá như vậy thế, làm chuyện gì cũng cần có chừng mực, nghe nói loại chuyện này làm nhiều thì sẽ không tốt cho thân thể đâu!"

Trương Dương cười ha hả nói: "Em nghe ở đâu thế? Loại chuyện này càng làm nhiều càng tốt, kéo dài tuổi thọ, vĩnh viễn thanh xuân, em cũng thấy là dưới sự vất vả của anh, có phải là hai em càng ngày càng trở nên trẻ trung, càng ngày càng đẹp không"

Hải Lan nói: "Bớt khoe khoang đi, là do bọn em dưỡng da tốt, làm gì có liên quan đến anh"

Trương Dương nói: "Đương nhiên là có quan hệ rồi!"

Hồ Nhân Như biết hắn còn có những thứ điên cuồng hơn và sắp nói ra, nên vội vàng cắt đứt đề tài của hắn: "Bây giờ bí thư Từ giao quyền xây cho anh, trách nhiệm của anh rất nhiều, nếu đại hội tỉnh lần này làm tốt, anh nhất định sẽ có được một chiến tích huy hoàng, nếu như làm không tốt, sợ rằng anh phải đứng ra gánh chịu toàn bộ trách nhiệm"

Trương Dương nói: "Sợ gánh chịu trách nhiệm thì cứ thẳng thắn ở nhà, không cần làm gì cả"

Hồ Nhân Như nói: "Em thật sự sợ anh làm quá trớn!"

Trương Dương nói: "Không cần sợ, chuyện chuyển ngọn đuốc trên cơ bản đã xác định rồi, Kiều Bằng Cử đã cam đoan, lần này sẽ thuyết phục bí thư Kiều đến làm người chạy đầu tiên!"

Hải Lan nói: "Nếu như bí thư Kiều chịu làm người chạy đầu tiên, như vậy thì quan viên các cấp của Bình Hải sẽ quan tâm đến chuyện này!"

Trương Dương nói: "Gần đây anh đã tung tin này ra, sau đó xác định lại lộ tuyến di chuyển ngọn đuốc, xí nghiệp tài trợ rất nhiều, anh sẽ cho chạy ngang qua, còn không muốn tài trợ, thì trực tiếp quên đi!"

Hồ Nhân Như cười hì hì nói: "Anh có lợi thế như vậy, sợ rằng không ai không dám tiếp thu!"

Trương Dương nói: "Không có lực lượng, thiếu tiền!"

Hải Lan nói: "Khi em trở về Hong Kong lập tức liên hệ một vài minh tinh cho anh!"

Trương Dương nói: "Đúng rồi, liên hệ giúp anh cái đội bóng ngôi sao bên Hong Kong luôn đi, anh dự định tổ chức thi đấu một trận ngôi sao, trợ giúp cho thanh uy của nghi thức khởi động của đại hội tỉnh"

Hải Lan nói: "Không thành vấn đề, em và đội trưởng Lương Chí Vĩ của bọn họ rất quen thuộc, người này cũng không có gì kiêu ngạo cả, dễ nói chuyện lắm"

Trương Dương nói: "Lần trước thấy bọn họ thi đấu với đội nữ, quan tâm rất lớn. Nếu như bọn họ có thể xác định đến đây, anh lập tức liên hệ với đội bóng đá nữ quốc gia ngay"

Hồ Nhân Như nói: "Điều kiện đầu tiên để làm chuyện này chính là tiền, không có tiền thì không làm được cái g2i cả, trận đấu này, để công ty quảng cáo của bọn em đến tài trợ đi, coi như là ủng hộ của bọn em cho công tác của anh"

Trương Dương lắc đầu nói: "Không cần hai em ra tiền, anh có biện pháp"

Hồ Nhân Như và Hải Lan đều nhìn hắn, hai người biết Trương Dương muốn lấy tiền từ thành phố thì rất là khó, Trương Dương nói: "Lạp Tư tiên sinh không phải rất có tiền sao, anh dự định kéo ông ta đến đây"

Hồ Nhân Như vừa nghe Trương Dương nhắc đến Chu Vân Phàm, không khỏi bật cười nói: "Chú Chu mặc dù có tiền, nhưng mà chú ấy rất gian xảo, chuyện bỏ tiền chùa ra chú ấy không làm đâu"

Trương Dương nói: "Đại hội tỉnh lần này là một cơ hội kiếm tiền lớn, bây giờ Lương Thành Long, Kiều Bằng Cử đều đang chuẩn bị lao vào cuộc chơi, Lạp Tư hẳn là không bỏ qua cơ hội tốt này đâu"

Hồ Nhân Như phát hiện ra Trương Dương đem những người như Lương Thành Long liên hợp lại là có mục đích, những động tác này thường thường sẽ trở thành chong chóng đo chiều gió cho các thương nhân bên ngoài, bọn họ thường là những người có tin tức rất nhanh, chỉ cần bọn họ đầu tư vào trong đại hội tỉnh, như vậy sẽ ra tín hiệu cho người khác, chuyện này rất có tương lai, trong phương diện xây dựng thanh thế, Trương Dương đúng là đã có tu vi tương đương.

Hải Lan thì cảm thấy tương lai của chuyện này không được lạc quan, thiết lập đại hội tỉnh thì hẳn là không khó, nhưng mà muốn lấy được thành công thì lại không dễ dàng, không chỉ phải thiết lập tại đại hội tỉnh, mà còn phải đạt được hiệu ứng oanh động, mà quan trọng hơn là thành phố Nam Tích lần này phải đạt được thành tích tốt trong đại hội nữa, lời nói của Trương Dương đã ra khỏi miệng rồi, muốn giành lấy vị trí hạng nhất của cả hai bảng, chỉ cần là chuyện này thôi cũng đã đủ làm cho hắn không còn đường lui rồi. Những chuyện khác chỉ cần có tiền thì có thể giải quyết được, nhưng mà thành tích thi đấu thì đúng là khó nói trước lắm, Trương Dương muốn trong thời gian chưa đến một năm mà đề cao thành tích của giới thể dục Nam Tích, đâu phải dễ như nói vậy.

Hải Lan nói : "Bên Quan Chỉ Tình em đã liên lạc qua rồi, cô ấy cũng không có bất kỳ hứng thú nào với đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh lần này cả"

Trương Dương nói: "Có phải là muốn tiền không?"

Hải Lan nói: "Không phải là vấn đề tiền, cô ấy có người đại diện, người đại diện của cô ấy cho rằng loại hình thi đấu cấp bậc như vậy sẽ làm tổn hại đến hình tượng của cô ấy"

Trương Dương nói: "Người đại diện? Vận động viên cũng có người đại diện?"

Hải Lan cười nói: "Đừng quên Quan Chỉ Tình là vận động viên chuyên nghiệp, hơn nữa còn là băng công chúa, thu nhập mỗi năm có thể lên đến mấy triệu đô la đấy"

Trương Dương nói: "Cô ấy là người của Nam Tích, cống hiến cho quê nhà cũng là điều hiển nhiên"

Hải Lan nói: "Hành trình của cô ấy đã xác định rồi, cuối tuần này sẽ đến Nam Tích"

Trương Dương nói: "Biết hành trình cụ thể không? Anh phải tranh thủ gặp mặt cô ấy, đại hội tỉnh đang thiếu một ngôi sao quốc tế như cô ấy, lần này nhất định phải tranh thủ thuyết phục cô ấy"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.