Trương Dương đã ý thức được trong sự nhiệt tình của Lương Tùng bao hàm rất nhiều hơi nước, vị bộ trưởng bộ tuyên truyền này căn bản không coi trọng vận hội tỉnh, lại càng không coi trọng cái gọi là quyền tiêu thụ kinh doanh, y phái người của đài truyền hình tới đây, chẳng khác nào là trực tiếp buộc Trương Dương và đài truyền hình lại với nhau, về sau y có thể đặt thân ngoài việc, sống chết mặc bây, Trương Dương đối với cách làm của đám cán bộ này không có bao nhiêu hào cảm, nhưng ở ngoài mặt thì vẫn tươi cười giả bộ vui vẻ, hắn cười nói: " Bộ trưởng Lương, tôi đang định tổ kiến lại tổ ủy hội vận hội tỉnh, muốn mời ngài đảm nhiệm chức chủ tịch."
Lương Tùng cười nói: "Tư duy của tôi đã không theo kịp thời đại nữa rồi, nếu thị lý thị lý giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho các anh, chính là tin tưởng vào năng lực của những cán bộ trẻ tuổi các anh, làm tốt vào, tôi tin rằng các anh có thể làm tốt lần vận hội tỉnh này."
Trương Dương nói: "Ngài thật sự bỏ quyền ư, vậy sau này phí quảng cáo tuyên truyền chúng tôi có thể giữ lại à?"
Lương Tùng cười ha ha: "Cứ giữ lấy, lấy làm tổ chức vận hội tỉnh tỉnh này làm mục đích, dưới điều kiện tiên quyết cho phép, tranh thủ thành tích tốt nhất, đây là kỳ vọng của tôi đối với các các anh, cũng là sự kỳ vọng của toàn thể lãnh đạo thành phố đối với các anh." Trong lòng thì lại nghĩ, phí quảng cáo ư? Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058689/chuong-529-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.