Chương trước
Chương sau
Thôi Quốc Trụ buồn bã nói: "Mẫn, các người đều tốt, là tôi không tốt, bây giờ tôi không muốn gì cả, nếu như tôi có thể vượt qua được chuyện này, tôi sẽ không tranh cái gì nữa, cái gì cũng không tranh nữa, nhưng... nhưng mà bây giờ đã không còn kịp rồi..."

Từ Mẫn nói: "Sao lại không kịp? Ông không có bệnh, ngay từ đầu là ông giả bệnh thôi"

Thôi Quốc Trụ nói: "Nhưng mà .... lại thành sự thật rồi... Tôi thật sự có bệnh, bây giờ ngay cả sức để bước đi tôi cũng không có..." Nói đến đây, ông bỗng nhiên dừng lại một chút, biểu tình trên mặt trở nên cực kỳ quái dị.

Từ Mẫn nói: "Làm sao vậy?"

Thôi Quốc Trụ lúng túng nói: "Tôi... tôi đái dầm..."

Chủ nhiệm khoa tiết niệu Từ Quang Thắng cũng được mời đến để hội chẩn cho Thôi Quốc Trụ, Từ Quang Thắng sau khi làm kiểm tra cho Thôi Quốc Trụ, cũng cho rằng Thôi Quốc Trụ không có bệnh.

Từ Mẫn ngồi trong phòng làm việc, bà lo lắng hỏi: "Chủ nhiệm Từ, kiểm tra cái gì lão Thôi nhà tôi cũng đã làm hết rồi, đều nói là ông ấy không có bệnh, nhưng mà bây giờ ông ấy căn bản giống một người có bệnh trong người rồi"

Từ Quang Thắng cười nói: "Ông ấy không có bệnh, nhiều chuyên gia và bác sĩ như vậy không có lý do để lừa các người, theo tôi thấy, bí thư Thôi có vấn đề trong tâm lý, thật ra bệnh viện chúng tôi đã từng gặp qua một ca bệnh như vậy, một người khỏe mạnh, bởi vì bị kích thích từ một sự kiện, cho nên không ngừng tự cho ám chỉ với tâm lý, ám chỉ rằng bản thân bị một căn bệnh không thể trị được, loại ám chỉ liên tục nhiều lần như vậy, sẽ làm cho người đó xuất hiện bệnh trạng, nhưng mà nặng như bí thư Thôi thì lần đầu tiên chúng tôi được nhìn thấy"

Từ Mẫn nói: "Chủ nhiệm Từ, ngài xem tôi nên làm cái gì bây giờ? Lão Thôi nếu còn tiếp tục như vậy, tình trạng thân thể sẽ ngày càng kém hơn, tôi lo rằng ông ấy sớm muộn cũng sẽ bị tâm thần thôi"

Từ Quang Thắng nói: "Muốn chữa tốt cho ông ấy cũng rất đơn giản, tìm ra nguyên nhân làm xuất hiện vấn đề tâm lý của ông ấy, làm rõ ràng xem rốt cục là cái gì đã khiến cho ông ấy xuất hiện tình huống như vậy"

Từ Mẫn cắn cắn môi, chồng xuất hiện tình huống như vậy nguyê nhân là do Trương Dương, là Trương Dương đã chọc cho chồng bị tức đến hôn mê, sau đó mới biến thành cái dạng này. Từ Mẫn ý thức được, chồng mình không thích hợp để làm quan, nếu như không có cái chức bí thư tổ đảng này, thì tất cả đều rất tốt đẹp, cái chân chính hại chồng mình chính là cái chức vụ này.

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên và bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi lúc ngồi bàn công tác, vô tình nhớ đến chuyện của ủy ban thể dục, ông ta hỏi:" Thôi Quốc Trụ đi làm chưa?"

Bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi cười khổ lắc đầu nói:" Tôi đang muốn nói với ông chuyện này, Thôi Quốc Trụ đã đưa đơn từ chức rồi, bởi vì nguyên nhân thân thể, cho nên ông ấy không cách nào đảm nhiệm công tác bí thư tổ đảng của ủy ban thể dục được nữa, để lãnh đạo tuyển chọn người khác" Lúc nói xong, Hà Anh Bồi còn bổ sung thêm: "Thư từ chức là do vợ của ông ta đưa đến"

Từ Quang Nhiên nhíu nhíu mày, Thôi Quốc Trụ là do ông đề bạt, nhưng mà chưa ngồi lên vị trí bí thư tổ đảng của ủy ban thể dục đủ một ngày, thì đã phải vào bệnh viện, Từ Quang Nhiên nói: "Theo ông thấy, thì ai thích hợp làm bí thư tổ đảng?"

Hà Anh Bồi nói: "Bí thư Từ, gần đây tôi có nghe một lời đồn, nói rằng cái chức bí thư tổ đảng của ủy ban thể dục là điềm xấu, lúc trước Chu Đại Niên làm bí thư tổ đảng của ủy ban thể dục thì mắc bệnh ung thư, Thôi Quốc Trụ vừa mới lên một ngày thì đã phải vào bệnh việ, bây giờ tất cả mọi người đều thấy vị trí này là điềm xấu, tôi thấy không ai dám tiếp nhận đâu"

Từ Quang Nhiên cười nói: "Nhảm nhí, những lời đồn bên ngoài mà có thể tin được sao, chúng ta là những người theo chủ nghĩa duy vật, ai lại tin tưởng những thứ của chủ nghĩa duy tâm chứ?"

Hà Anh Bồi nói: "Bí thư Từ, chuyện này quả thật không thể tin, nhưng mà lần này Thôi Quốc Trụ sở dĩ sinh bệnh, nguyên nhân chủ yếu là do xảy ra xung đột với Trương Dương trên công tác, cá nhân tôi cho rằng công tác của ủy ban thể dục gần đây rất là quan trọng, lãnh đạo không nên gây ra nhiều chia rẻ thì mới tốt" Hà Anh Bồi nói chuyện rất uyển chuyển, ông ta cũng tỏ vẻ ủng hộ chính đảng tách biệt đối với Từ Quang Nhiên.

Từ Quang Nhiên nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn một chút, dựa lưng về sau ghế, suy nghĩ một chút rồi nói: "Người thanh niên Trương Dương này làm việc không có nguyên tắc, giao cả ủy ban thể dục cho hắn, tôi sợ là sẽ xảy ra chuyện"

Hà Anh Bồi cười nói: "Không giao quyền cho hẳn, cũng xảy ra không ít chuyệ, nếu như hắn muốn gây chuyện, có năng lực gây chuyện, thì cứ cho hắn một khoảng không gian, thanh niên bây giờ đều có tâm lý chống đối cả, giữ chặt lại chưa chắc đã là chuyện tốt gì"

Đề nghị của Hà Anh Bồi đã làm cho Từ Quang Nhiên khẽ động, ngay từ đầu ông đã có cảm giác mâu thuẫn với việc Trương Dương đến đây, cái này không phải là vì quan hệ cá nhân, nói đến quan hệ cá nhân, ông và Trương Dương cũng có quan hệ không tồi, lúc đầu chứng bệnh phong thấp của ông chính là do Trương Dương chữa tốt, nhưng mà người thanh niên Trương Dương này lại có tiếng là gây chuyện, Hạ Bá Đạt mời hắn đến Nam Tích, ngoài miệng nói là chủ ý của bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào, Từ Quang Nhiên không tin. Không ai cam nguyện nhàn hạ làm kẻ dưới cả, Hạ Bá Đạt cũng không ngoại lệ, từ khi người này đến Nam Tích, Từ Quang Nhiên đã khống chế tất cả quyền lực lại, Hạ Bá Đạt là thị trưởng trên danh nghĩa, nhưng mà quyền lực thực tế thì còn không bằng thường vụ phó thị trưởng Thường Lăng Không nữa, Từ Quang Nhiên loại trừ Hạ Bá Đạt ra khỏi công trình trọng điểm cảng nước sâu, bề ngoài thì Hạ Bá Đạt không biểu hiện ý kiến gì, vẫn tỏ vẻ hòa hợp với ông, nhưng mà trong lòng rốt cục đang nghĩ cái gì, thì chỉ có bản thân Hạ Bá Đạt là biết rõ nhất.

Công trình cảng nước sâu bởi vì gặp phải vấn đề tài chính nên bị dừng lại, mà trong thời khắc mấu chốt này, trong tỉnh lại điều trợ thủ đắc lực nhất của Từ Quang Nhiên là Thường Lăng Không đến Lam Sơn. Từ Quang Nhiên cũng đã ngửi thấy một chút mùi vị không bình thường trong trận mưa gió này, mà Hạ Bá Đạt đúng lúc này lại mời một kẻ nổi tiếng là gây sự như Trương Dương đến Nam Tích, mục đích của ông ta tuyệt đối không đơn giản như vậy. Hạng Vũ múa kiếm là có mục đích, Từ Quang Nhiên cũng đã có kết luận ở trong lòng, Hạ Bá Đạt đưa Trương Dương đến đây, mục đích chính là muốn nhằm vào mình, gã ta bây giờ đã cực kỳ bất mãn về chuyện phân phối quyền lực ở Nam Tích hiện nay, Hạ Bá Đạt gã muốn đoạt được quyền nói chuyện nhiều hơn.

Từ Quang Nhiên nâng Thôi Quốc Trụ lên, mục đích là muốn phân chia quyền lực của Trương Dương, cái này cũng không phải là tư thù, mà là ông đang lo lắng cho đại cục, nhưng mà Từ Quang Nhiên trăm triệu lần không ngờ rằng Thôi Quốc Trụ lại là một người kém cỏi như vậy, vừa mới làm bí thư tổ đảng nửa ngày mà đã phải vào bệnh viện, bây giờ thông qua vợ của mình để đưa đơn từ chức. Xem ra mình đã đánh giá thấp sức chiến đấu của Trương Dương rồi, nhưng mà lại đánh giá cao năng lực lãnh đạo của Thôi Quốc Trụ. Năng lực của Thôi Quốc Trụ trong phương diện này không bằng trình độ đánh cờ của ông ta rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.