Chương trước
Chương sau
Thư ký Phạm Thành Thái mang hai ly trà lên, loại ánh mắt này của một thư ký thì nói thế nào cũng phải có, thấy Hạ Bá Đạt nhiệt tình với Trương Dương như vậy, thư ký đương nhiên cũng phải xem trọng vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới tới này, lúc đặt hai ly trà xuống, Phạm Thành Thái mỉm cười với Hạ Bá Đạt, rồi lặng lẽ lui ra ngoài.

Hạ Bá Đạt nâng trà lên uống một ngụm, nói: "Đến khi nào thế?"

Trương Dương nói: "Ngày hôm qua, bởi vì muốn quá cho nên không đến chào hỏi ông được, tùy tiện tìm một khách sạn ngủ một giấc, sáng ngày hôm nay liền đến báo danh"

Hạ Bá Đạt gật đầu nói:" Tốt, nhiệt tình công tác rất đáng để khen, Trương Dương à, lần này lãnh đạo Nam Tích chúng tôi ôm rất nhiều kỳ vọng với cậu, mong rằng cậu có thể khởi động công tác thiết thực của ủy ban thể dục, có thể lãnh đạo giám sát hệ thống thể dục làm tốt công tác, dẫn dắt công tác thể dục các cấp, trong đại hội thể dục thể thao của tỉnh sang năm giành được thành tích ưu tú, làm chủ nhà, mục tiêu của Nam Tích chúng ta chính là số huy chương phải tiến vào hàng ba" Nói đến đây, ông bật cười một tiếng, nói: "Kinh tế Nam Tích của chúng ta mặc dù đứng đầu trong Bình Hải nhưng mà thể dục thì luôn thua kém, mong rằng sau khi cậu đến rồi thì có thể cải thiện được diện mạo của ngành thể dục Nam Tích"

Trương Dương khiêm tốn biểu thị: "Thị trưởng Hạ, tôi sẽ hết sức"

Hạ Bá Đạt nói: "Tôi tin tưởng cậu"

Trương Dương tới gặp Hạ Bá Đạt một là vì tỏ lòng biết ơn, còn có một việc nữa, chính là trong lòng hắn luôn tồn tại một vấn đề, Hạ Bá Đạt vì sao lại trợ giúp cho mình? Cái này có phải là có tác dụng của Cố Doãn Tri phía sau không? Hắn đặc biệt nói: "Thị trưởng Hạ gần đây có gặp bí thư Cố không?"

Hạ Bá Đạt lắc đầu nó: "Bí thư Cố sau khi trở về từ kinh thành, tôi cũng không gặp qua ngài ấy, hai ngày trước đến Đông Giang, bận tới bận lui, cho nên không thể đi gặp mặt được"

Trong lòng Trương Dương ngẩn ra, lời nói của Hạ Bá Đạt đúng là không có ý nghĩa nào hết, vậy ông ta điều mình đến Nam Tích cũng không phải là do Cố Doãn Tri sao?

Con người của Hạ Bá Đạt cũng không ngu, ông ta lập tức ý thức được Trương Dương vô cùng tò mò về chuyện ông điều hắn đến Nam Tích lần này, muốn từ trong miệng ông để thám thính ra cái gì đó. Chủ trương của Hạ Bá Đạt là không muốn xen vào các chuyện như vậy, nhưng mà bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào đã lên tiếng, ông đương nhiên cũng không tiện từ chối rồi. Hạ Bá Đạt từ trong lần biến động tầng lãnh đạo Nam Tích đã ngửi ra được một ít tin tức, thường vụ phó thị trưởng Thường Lăng Không rời đi đối với ông mà nói là một cơ hội hiếm có vô cùng, nếu như biết nắm chắc, ông có thể bổ khuyết cho không gian quyền lực bị bỏ trống của Thường Lăng Không, nhưng mà Hạ Bá Đạt cũng vô cùng hiểu biết về bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, Từ Quang Nhiên chưa chắc đã giao quyền lực lại cho ông. Suy nghĩ của Hạ Bá Đạt cũng rất linh hoạt, rất giỏi về phân tích vấn đề, đối với tình huống phát sinh, ông cũng biết nên đưa ra ứng đối chính xác thế nào, ví dụ như Trương Dương trước mắt, nếu như điều đến Nam Tích đã trở thành sự thật rồi, vậy thì Hạ Bá Đạt cũng thừa nhận phần nhân tình này là của mình cho, Hạ Bá Đạt nói: "Tiểu Trương, tôi cũng không gạt cậu, lần này điều cậu đến Nam Tích chính là chủ ý của tôi, chuyệ ncủa cậu bị không ít người phản đối và nghi ngờ, nhưng tôi có lòng tin ở cậu, cho nên mới hết lòng dẹp bỏ nghi vấn, kiên trì thúc đẩy chuyện này"

Trương Dương nói: "Đã làm cho thị trưởng Hạ khó xử"

Hạ Bá Đạt nói: "Tiểu Trương, tôi nói như vậy không phải là để khoe thành tích gì, cũng không muốn cậu phải cảm kích tôi, tôi chỉ muốn cho cậu biết, tôi có lòng tin với cậu, cậu đến Nam Tích rồi nhất định phải làm ra một phen thành tích, làm cho những kẻ nghi ngờ nhìn thấy, cậu có bản lĩnh thật sự hay không, tôi có nhìn lầm người hay không?" Hạ Bá Đạt khi nói đến đây thì có phần kích động, đương nhiên thật giả thế nào thì chỉ có trong lòng ông ta hiểu rõ.

Trương Dương nói: "Thị trưởng Hạ yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm cho ông thất vọng, cũng không làm cho mọi người thất vọng"

Hạ Bá Đạt nói:"Có thể cậu cho rằng công tác của ủy ban thể dục không quan trọng, không bằng làm kinh tế làm xây dựng hay làm giáo dục, nhưng mà tiểu Trương à, tháng mười năm sau tỉnh sẽ tổ chức đại hội thể dục thể thao, thời gian của chúng ta còn chưa đến một năm, đến lúc đó chính là thời gian kiểm nghiệm thành tích. Nhiệm vụ rất nặng nề, tình thế rất gấp gáp"

Trương Dương cười nói: "Lúc trước tôi không có kinh nghiệm trong quản lý hệ thống thể dục, cần phải có một khoảng thời gian để thích ứng, nhưng mà, thị trưởng Hạ xin cứ yên tâm, tôi sẽ tận lực làm việc"

Hạ Bá Đạt nói: "Nguyên chủ nhiệm ủy ban thể dục Chu Đại Niên đồng chí bị bệnh, ung thư phổi thời kỳ cuối, cái đó không hề có liên quan gì đến áp lực công tác cả"

Trương Dương nói: "Có cơ hội tôi sẽ đến tiếp xúc với ông ấy, học hỏi kinh nghiệm từ ông ấy"

Hạ Bá Đạt tựa hồ như muốn nói cái gì đó, chỉ là chữ ra đến miệng thì lại thôi. Ông nâng ly trà lên uống một ngụm, hít sâu một hơi, nói: "Năm nay tình thế mà Nam Tích phải đối mặt rất nghiêm trọng, tài chính của công trình cảng nước sâu xảy ra vấn đề, tài chính của hai nhà đầu tư lớn không thể đến đúng chỗ, thành phố rất đây đang rất sầu về việc này"

Trương Dương cũng không nói tiếp, trước khi hắn đến Nam Tích đã đặt quyết tâm, chuyện không liên quan đến mình thì mình sẽ không quan tâm, lần này vô luận thế nào thì cũng không thể nào vi phạm được, vừa đến Nam Tích tất cả cần phải cúi thấp mà làm việc, thật ra thì hai nhà đầu tư lớn của cảng nước sâu này đều có quan hệ sâu xa với hắn, một người là Hà Trường An, một người là Phạm Tư Kỳ, người trước là cha ruột của Tần Manh Manh, mình cứu Tần Manh Manh, chỉ cần cái phần nhân tình này thôi thì Hà Trường An cũng khó mà trả lại được, người sau là Phạm Tư Kỳ, mình trợ giúp cô ta thoát khỏi ma trảo của Hứa Gia Dũng. Chỉ là Trương Dương không thích hợp để hỏi đến chuyện của cảng nước sâu, vết thương do sân bay mới gây ra cho hắn vẫn chưa lành, vết sẹo vẫn còn đang liền da, làm sao mà có thể quên đi đau đớn được.

Hạ Bá Đạt nói: "Lúc cậu ở Giang thành là một tay hảo thủ về chiêu thương dẫn tư, nếu có biện pháp, nhất định phải ra sức trợ giúp cho Nam Tích"

Trương Dương gật đầu nói:" Nhất định, nhưng mà chút năng lực của tôi tất cả đều đã trộn lẫn trong sân bay mới của Giang thành rồi, không ai có nhiều tiền để đồng thời đầu tư cho hai hạng mục lớn cả" Lời nói của hắn quả thật cũng có đạo lý.

Hạ Bá Đạt cũng không tiếp tục nói nữa, ông ta nói: "Cấp chính xử của cậu đã được báo lên rồi, không lâu sau sẽ được phê xuống, chúc mừng nha, cán bộ cấp chính xử trẻ tuổi, là người đầu tiên trong Bình Hải chúng ta"

Trương Dương nói: "Cảm ơn tổ chức đã tin tưởng, cảm ơn thị trưởng Hạ tài bồi"

Hạ Bá Đạt cảm thấy được lần này gặp mặt Trương Dương, hắn ta đã ngoan hơn rất nhiều, sóng gió tựa hồ đã giấu đi không ít, xem ra chuyện của sân bay mới Giang thành đã cho hắn một đả kích không nhẹ, ngã một lần, từ đó hắn đã học được rất nhiều thứ, Hạ Bá Đạt nói:" Chỉ cần cậu làm tốt công tác, sau này còn nhiều cơ hội" Những lời này tràn ngập ám chỉ, Trương Dương bắt đầu ý thức được, Hạ Bá Đạt cho rằng mình thiếu ông ta một phần nhân tình rất lớn, có lẽ là không cần bao lâu sau, ông ta sẽ bắt mình phải trả lại thôi, quan trường vốn là thực tế như vậy đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.