Chương trước
Chương sau
Tiếu Minh cũng không cho rằng mình cùng một loại người với Lý Trường Vũ, tuy rằng gã cũng cúi thấp, chỉ là gã cho rằng sự cúi thấp của mình là do thất bại tạo thành, gã đang chờ đợi, chờ một cơ hội để Đông Sơn tái khởi.

Viên Thành Tích nói: "Chém ngựa yêu rơi nước mắt, bí thư Đỗ của chúng ta lần này thật sự đúng là tốn không ít công phu trước mặt chúng ta"

Tả Viên Triêu cười nói: "Lão Viên, ông không tán thành quyết định của bí thư Đỗ sao?"

Viên Thành Tích nói: "Làm bộ làm tịch mà thôi, lần trước Trương Dương ngay trước mặt công chúng đánh An Đạt Văn, cũng đã hủy bỏ chức vụ của hắn sạch sẽ, nhưng không bao lâu sau người ta hiện thần khí ra, đi đến Phong Trạch làm phó thị trưởng, tôi thấy không bao lâu sau, hắn ta lại có thể bắt đầu được dùng lại, đến lúc đó nói không chừng khi đó còn trở thành cán bộ cấp xử trẻ tuổi nhất trong lịch sử Giang thành chúng ta"

Tiếu Minh bây giờ học khôn rồi, không dễ dàng tỏ thái độ, đám chính trị gia này không ai là thứ tốt cả, lúc gã gặp rủi ro, mấy tên thường ủy này ngay cả một lời nói giúp cũng không có.

Tả Viên Triêu nói: "Ông cho rằng bí thư Đỗ chỉ làm trò thôi sao? Tôi thấy lần này không đơn giản như vậy"

Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều nhìn về hướng của Tả Viên Triêu, Tả Viên Triêu chậm rãi nhấp một ngụm trà, nói: "CÁi thông báo cải cách và chỉnh đốn này là do quân ủy và văn phòng quốc vụ cùng nhau gửi xuống, hạng mục sân bay Giang thành sở dĩ có thể thuận lợi phê chuẩn cũng là bởi vì bí thư Đỗ có quan hệ tốt trong quân giới"

Tiếu Minh dựng lổ tai lên, gã ngắt lời một cách hợp thời: "Tôi nghe nói Trương Dương trước đó vài ngày đến kinh thành quậy một trận, nghe nói hắn ta đại náo đại viên quân khu, còn đập cửa nhà của tư lệnh Viên gia Tần Hồng Giang nữa"

Viên Thành Tích nói: "Tác phong của một kẻ lưu manh, không biết tên này làm sao mà lăn lộn vào trong quan trường"

Tả Viên Triêu cười nói: "Nguyên nhân Trương Dương tiến vào quan trường tôi biết, là đồng chí Trường Vũ dẫn hắn vào"

Viên Thành Tích cảm thán: "Dẫn sói vào nhà, đồng chí Trường Vũ thật sự là mang đến một tai họa cho thể chế Giang thành"

Tả Viên Triêu cười ha hả nói: "Lão Viên, cũng không thể nói như vậy, Trương Dương cũng có chút năng lực"

Viên Thành Tích thấy Trương Dương vừa mới té ngã, oán khí đọng lại trong người nhiều năm đột nhiên thả ra, ông ta làm ra vẻ chẳng đáng, nói: "Năng lực cái gì? Chỉ là dựa vào mấy cái quan hệ cạp váy, lúc trước thì yêu đương với con gái của tỉnh trưởng Tống, liền ỷ vào thanh thế của tỉnh trưởng Tống để mượn oai hùm, bây giờ người ta đá hắn đi, liền hiện về nguyên hình, ngay cả bạn tốt bí thư Đỗ của hắn cũng không che chở cho hắn nữa"

Tiếu Minh nói: "Đừng quên hắn còn có một cha nuôi làm phó tổng lý!"

Viên Thành Tích nói: "Tôi không tính phó tổng lý Văn lại có thể quản những việc nhỏ như vậy, quốc gia đại sư còn chưa lo xong, một chút chuyện nhỏ như vậy căn bản là không đáng quả, nếu như thật sự muốn quản, thì cũng không gửi cái thông báo cải cách và chỉnh đốn đến"

Trong lòng Tả Viên Triêu cười thầm, con người của Viên Thành Tích đúng là rất khó trọng dụng, trình độ thì không cao, nhưng năng lực ném đá xuống giếng lại rất mạnh. Tả Viên Triêu nói: "Sân bay mới là công trình xây dựng trọng điểm của chúng ta, trong tỉnh ký thác rất nhiều kỳ vọng vào chúng ta, cho rất nhiều ủng hộ, bây giờ lại làm thành cục diện như vậy, đúng là không biết nên ăn nói với bí thư Kiều thế nào"

Viên Thành Tích nói: "Tôi đã sớm cho rằng đem một công trình quan trọng như vậy giao cho một người thanh niên là không dc, bây giờ xảy ra chuyện, bí thư Kiều nếu có tức giận thì đối tượng trút giận cũng không phải là chúng ta"

Những lời này của Viên Thành Tích nói không hề sai, tin tức hạng mục sân bay Giang thành bị lệnh cưỡng chế dừng lại để chỉnh đốn và cải cách đã bị Kiều Chấn Lương biết, lão Kiều từ trước đến giờ luôn cười tủm tỉm mà cũng giận đến tím mặt, ông gọi điện thoại thẳng đến văn phòng của Đỗ Thiên Dã, mắng như thác đổ: "Đỗ Thiên Dã, cậu làm cái gì vậy hả? Cậu muốn chính sách cho chính sách, muốn tài chính cho tài chính, cậu đem sân bay làm thành như vậy, cậu có thấy mất mặt không? Cậu không mất mặt, nhưng tôi thấy rất là mất mặt"

Đỗ Thiên Dã bị Kiều Chấn Lương mắng đến đỏ bừng mặt, ông ta xấu hổ ho khan một tiếng: "Bí thư Kiều, ông nghe tôi giải thích cái đã..."

Kiều Chấn Lương cắt lời của ông không một chút khách khí: "Giải thích cái gì? Còn cái gì để giải thích nữa? Tôi chỉ tin tưởng cái tôi nhìn thấy thôi"

Đỗ Thiên Dã nói: "Tình huống có chút phức tạp..."

Kiều Chấn Lương nói: "Con ruồi không đốt không chui vào trứng, không đủ mạnh thì viện lý do, công tác lãnh đạo của cậu làm không tốt, đừng nghĩ cách trốn tránh trách nhiệm, tự cậu gánh chịu trách nhiệm của mình đi, trong tỉnh đã đem công trình sân bay liệt kê vào công trình trọng điểm của tỉnh, trong điểm của kế hoạch năm năm, nặng trong nặng, tài chính của tỉnh cũng tận lực ủng hộ cho các người, mà cậu lại cho tôi một phần thành tích như vậy sao? Thật là buồn cười"

Đỗ Thiên Dã chờ Kiều Chấn Lương mắng xong, mới mở miệng nói:" Bí thư Kiều, ông mắng rất đúng, tôi thừa nhận công tác của tôi có sai lầm, bây giờ tôi đang tích cực sửa chữa, trong thời gian ngắn nhất tôi sẽ tiến hành chỉnh đốn và cải cách, cố gắng đạt được nghiệm thu của cấp trên, công trình xây dựng sớm ngày khôi phục"

Kiều Chấn Lương mắng xong một hơi, trong lòng cũng thoải mái rất nhiều, chuyện đã xảy ra, cho dù có mắng Đỗ Thiên Dã cũng không thể làm gì được hơn, ông thấp giọng nói: "Tự cậu gây ra thì tự cậu giải quyết, tôi cho cậu mười ngày, trong mười ngày nếu như không thể giải quyết chuyện này, thì cậu không xứng với cái chức bí thư thị ủy này nữa"

Đỗ Thiên Dã nói: "Bí thư Kiều, không cần mười ngày, nếu trong vòng một tuần tôi không giải quyết được chuyện này, không cần ông nói, tôi cũng không còn mặt mũi nào ngồi trên cương vị bí thư thị ủy tiếp được nữa, tôi sẽ tự động từ chức, để ông tuyển chọn người cao minh hơn"

Kiều Chấn Lương cười lạnh nói: "Thế nào? Áp chế ngược lại tôi?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi thật sự không có ý đó, tôi chỉ là biểu hiện quyết tâm với ông mà thôi"

Kiều Chấn Lương nói: "Ngàn vạn lần không để ảnh hưởng đến việc xây dựng sân bay, cậu đó, thân là người đứng đầu Giang thành, cũng không phải mỗi chuyện đều tự thân tự lực cả, cậu phải nhớ kỹ, mình là một lãnh đạo, cần phải phát huy tính năng động của các đồng chí xung quanh, tác dụng của cậu là tổ chức lãnh đạo, trong công tác không thể để hỗn loạn tình cảm cá nhân vào"

Đỗ Thiên Dã nao nao, chẳng biết những lời này của Kiều Chấn Lương là ý gì, ông mơ hồ cảm thấy tựa hồ Kiều Chấn Lương cũng nghe được cái gì đó, nhưng mà Kiều Chấn Lương không nói, ông cũng không hỏi.

Lý Trường Vũ vô cùng đồng tình về tao ngộ mà Trương Dương gặp phải, trong chuyện sân bay này, ông cũng không cho rằng Trương Dương có cái gì sai cả, thậm chí ngay cả Đỗ Thiên Dã cũng cho rằng như tế, nhưng mà chuyện này phải có người đứng ra chịu trách nhiệm, và Trương Dương thì xui xẻo trở thành vật hy sinh, Đỗ Thiên Dã đẩy hắn ra ngoài không chút do dự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.