Trần Tuyết gật đầu với hắn, ý bảo hắn nghe điện thoại, có lẽ là Sở Yên Nhiên gọi tới.
Trương Dương nhấc điện thoại, là điện thoại của Tần Manh Manh, điện thoại vừa thông thì Tần Manh Manh đã tức giận chất vấn: "Anh, rốt cuộc là anh đã làm gì, tối qua Yên Nhiên không từ mà biệt, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Trương Dương nói: "Anh không biết."
"Anh, tối qua Yên Nhiên nói đi tìm anh nhưng cả đêm không về, vừa rồi mới gửi lại lời nhắn cho em, nói cô ấy về Mỹ rồi. Sao lại đột ngột như thế, lẽ nào anh không biết một chút gì sao? Trương Dương nghe được tin Sở Yên Nhiên đã về nước, liền có chút yên tâm. Hắn vẫn trả lời lại câu cũ: "Anh không biết!"
Tần Manh Manh bắt đầu ý thức được giữa Trương Dương và Sở Yên Nhiên nhất định đã xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng, cô ấy nhẹ giọng nói: "Yên Nhiên tốt với anh như vậy, anh lại không biết trân trọng, sau này nhất định sẽ hối hận."
Trương Dương không nói gì, cúp điện thoại, quay lại thì nhìn thấy ánh mắt đầy ái ngại của Trần Tuyết, Trần Tuyết nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, nếu như không phải tại tôi thì cô ấy đã không hiểu lầm."
Trương Dương mỉm cười. Những việc ám muội gây ra hiểu lầm trong thế gian này thật là quá nhiều, một con chồn phát quang đã gây ra hai lần Sở Yên Nhiên hiểu lầm hắn. Lần thứ nhất là Trần Tuyết bị cắn, hắn vì giúp Trần Tuyết trị thương mà bị Sở Yên Nhiên hiểu lầm, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058529/chuong-485-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.