Tằng Lai Châu cười nói: "Hoa Chiêu trong hai năm tạm giữ chức tại Phong Trạch là bạn tốt của Trương Dương, còn Ngô Minh là con trai của một người bạn thân đã khuất của tôi, nói ra thì những người thanh niên này cũng xa lạ gì nhau"
Vương Hoa Chiêu và Trương Dương thì có thể coi là thanh niên, Ngô Minh thì khá là miễn cưỡng, năm nay gã đã bốn mươi mốt rồi, cùng độ tuổi với tỉnh trưởng Tống Hoài Minh, phó bí thư ủy ban kỷ luật Lưu Diễm Hồng, chỉ là thành tựu trên chính trị lại không cách nào so sánh với người ta.
Lúc này Trương Dương cũng đã nhìn ra mánh khóe rồi, mục đích tối nay của Tằng Lai Châu không phải là gia yến gì, mục đích thật sự của ông ta vô cùng có khả năng là làm cho Ngô Minh có cơ hội tiếp xúc với Tống Hoài Minh, bí thư thị ủy Lam Sơn Chu Vũ Dương lên chức, cái chức bí thư thị ủy bỏ trốn kia rốt cục sẽ lọt vào tay ai đến bây giờ vẫn còn chưa quyết, thằng nhãi Ngô Minh đã bắt đầu ra tay ngay từ lúc này.
Trương Dương phát hiện ra lợi ích chính trị của mình luôn luôn bị cắn một cái rồi lại một cái, Tằng Lai Châu an bài Vương Chiêu Hoa đến Lam Sơn đảm nhiện cục trưởng cục nông nghiệp, cũng là đã sớm nhìn xa rồi, Ngô Minh là cháu của ông ta, nếu như Ngô Minh có thể đẩy ngã Thường Tụng để lên ngồi chức bí thư thị ủy, thì sau này con đường chính trị của Vương Hoa Chiêu tại Lam Sơn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058485/chuong-473-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.