Chương trước
Chương sau
Khi Cố Giai Đồng rời khỏi khách sạn, Trương Dương cũng thu xếp chuyện của mình đi đến trường đảng tỉnh, chương trình học của hắn đã tiến hành xong, hắn đi đến khoa để lấy bằng tốt nghiệp chính quy, nói ra thì xấu hổ lắm, bài học của Trương đại quan nhân có không ít công lao của Thường Hải Tâm, chỉ có vài cuộc thi, mà trước đó cũng đã làm đủ công tác, bài vở thì có thể nhờ người khác, nhưng mà bằng cấp thì phải tự đi lấy về, bởi vì lúc trước công tác bận rộn, cho nên hắn không tham gia vào trong lễ tốt nghiệp được. Trương Dương chuẩn bị buổi trưa mời các thầy cô cùng với giáo vụ của trường đảng đi ăn, trong trường đảng Trương Dương cũng rất có danh tiếng, thầy cô ở đây cũng không thật sự xem các học viên như là học sinh bình thường, trong lòng ai cũng rõ ràng, tất cả học sinh này đều được mạ vàng cả, trường đảng là một nơi để huấn luyện cán bộ, cũng là nơi giao lưu để xúc tiến tình cảm giữa các cán bộ với nhau. Có thể nói trường đảng chính là một trong những đốt quan trọng hình thành quan hệ trong quan trường, trong một trường hợp đặc biệt như vậy, mọi người có thể làm quen lẫn nhau, giao lưu với nhau, và cái vòng tròn lặng lẽ hình thành từng bước từng bước.

Tuy rằng người mà Trương Dương quen biết rất nhiều, nhưng mà hắn lại không có một cái vòng tròn nào thuộc về chính mình cả, nếu thật sự nói là có vòng tròn, thì đó chính là Thường Hải Tâm, chỉ là cái vòng tròn nhỏ hẹp của bọn họ không hình thành từ lợi ích chính trị, mà là một loại tình bạn, hoặc có lẽ là một loại tình cảm nào đó vượt ra khỏi tình bạn một chút.

Đối với bằng cấp, từ trước đến giờ Trương Dương chưa từng coi trọng chút nào cả, nhưng trong cái thể chế này, bằng cấp đã trở thành một trong những tiêu chuẩn có thể giúp cho bạn nhận được sự đề bạt hay không, muốn con đường làm quan tiếp tục đi tới, thì bạn nhất định phải biết ứng phó trôi chảy, một người tốt nghiệp trung cấp thì rất khó có thể đảm nhiệm công tác trên cương vị có cấp bậc cao hơn, vấn đề cấp chính xử của Trương Dương vẫn chưa giải quyết xong, cũng là do có quan hệ tương đương với vấn đề bằng cấp.

.................................................. ...

Chỉ là Trương Dương không ngờ rằng hành trình đến trường đảng lần này lại không được thuận lợi cho lắm, đầu tiên là chủ nhiệm giáo dục của trường đảng đã thay đổi, chủ nhiệm giác dục bao giờ đổi lại là nữ, tên là Trương Lập Lan, lúc trước là một cán bộ của bộ tuyên truyền tỉnh ủy, Trương đại quan nhân chưa từng có giao tiếp qua, nhưng mà thằng nhãi này có lòng tin mãnh liệt vào năng lực xã giao của mình, lúc nhìn thấy Trương Lập Lan, miệng cười mở rộng, cười đến nối sáng lạn như ánh dương: "Chủ nhiệm Trương, tôi là Trương Dương, chúng ta là người một nhà đấy!"

Trương Lập Lan năm nay bốn mươi bốn tuổi, trông cũng có vài phần tư sắc, đảm nhiệm chức hiệu trưởng trường đảng còn chưa đến hai tháng, bà ta có thái độ rất lãnh đạm đối với Trương Dương: "Trương Dương?" Sau đó gật đầu nói: "Tôi đang muốn tìm cậu, cậu vắng mặt trong buổi lễ tốt nghiệp lần trước"

Trương Dương vẫn giữ vẻ tươi cười như cũ: "Lần trước tôi xin nghỉ, công tác bận quá, thật sự không đi ra được"

Trương Lập Lan nói: "Không đủ mạnh thì lại viện lý do, vì sao người khác có thể đến, mà chỉ có một mình cậu vắng mặt? Tôi không tin nhiều học viên trường đảng như vậy mà chỉ có một mình cậu bận rộn công tác, học viên cùng kỳ có cấp bậc cao hơn cậu, cương vị quan trọng hơn cậu rất nhiều, nhưng tại sao không thấy người ta xin nghỉ? Cái này căn bản là vấn đề thái độ làm người"

Trương đại quan nhân cười nói: "Vâng! Vâng! Chủ nhiệm Trương dạy rất phải, sau này tôi nhất định sẽ quý trọng lời dạy của chủ nhiệm Trương, tuyệt đối không vắng mặt trong bất cứ chương trình học nào nữa"

Trương Lập Lan nói: "Tiểu Trương, cậu là một cán bộ trẻ tuổi, tương lai còn có con đường rất dài để đi, sao có thể không biết tiếp thu bài học của người khác?"

Trương Dương bắt đầu cảm thấy người đàn bà này rất biết làm trò, trời sinh ra là một người thuyết giáo chính trị mà, chỉ là cái bằng của hắn đang trông chờ vào người đàn bà này, Trương đại quan nhân cũng hiểu được lúc cần nhịn thì phải nhịn, hắn cười nói: "Chủ nhiệm Trương, sau này xem biểu hiện của tôi đi"

Trương Lập Lan nói: "Bài vở của cậu chúng tôi đã xem qua, bút tích căn bản không phải là của một người"

Trương Dương cảm thấy có chút không ổn, Trương Lập Lan này xem ra rất quan tâm đến mình, hắn cười nói: "Cô nhìn lầm rồi, tất cả bài vở đều là do bút tích của tôi viết ra"

Trương Lập Lan liếc nhìn hắn một cách sâu xa, nói: "Có chuyện này tôi phải nói với cậu, lãnh đạo cấp trên nhấn mạnh rằng cần phải nghiêm túc củng cố kỷ luật, đối với những học viên có thái độ tiêu cực học tập, thường xuyên trốn học, không tuân thủ kỷ luật trường học, thì phải xử lý nghiêm túc, trải qua sự thảo luận của chúng tôi, cho rằng thành tích năm nay của cậu không có biện pháp nào tốt nghiệp được, nói cách khác, chúng tôi không thể phát bằng tốt nghiệp cho cậu"

Trương đại quan nhân nổi giận rồi, hắn nhìn Trương Lập Lan, nói: "Chủ nhiệm Trương, cô có ý gì? Không ngờ tôi học tại trường đảng lâu như vậy, làm nhiều bài vở như vậy, hoàn thành nhiều chương trình học như vậy, tất cả đều là uổng phí sao?"

Trương Lập Lan nói: "Không phải là uổng phí, là thái độ học tập của cậu có vấn đề, không đạt được tiêu chuẩn của chúng tôi, muốn lấy bằng tốt nghiệp, cậu phải thi lại chương trình học lần sau"

Trương Dương nói: "Tôi làm gì có nhiều thời gian lãng phí ở chổ này"

Trương Lập Lan cũng nổi nóng:"Nhìn thái độ của cậu kia, ngay cả thái độ học tập mà cũng không nghiêm túc, thì làm sao có thể lấy bằng tốt nghiệp ở chổ chúng tôi?"

Trương Dương nói: "Thái độ học tập là chuyện của tôi, tất cả chương trình học tôi đều đã thông qua, lúc đó sao cô không nói là kêu tôi thi lại đi, bây giờ tốt nghiệp rồi thì lại không đưa bằng ra, cô có ý gì? Tôi đắc tội với cô sao?"

Trương Lập Lan tức giận đến đỏ bừng cả mặt: "Tôi chưa từng thấy học viên nào không nói lý như cậu"

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Trương, nể mặt cô là đàn bà, tôi coi như là đã thông tình đạt lý với cô rồi, lúc tôi không nói lý thì cô chưa có thấy đâu!"

Trương Lập Lan nói: "Cậu đang uy hiếp tôi?"

Trương Dương nói: "Một bà già thì đáng để tôi uy hiếp sao?"

Trương Lập Lan tức giận cầm điện thoại lên nói: "Tự cậu đi ra ngoài, hay là để tôi kêu bảo vệ đến đuổi cậu đi?"

Trương đại quan nhân lắc đầu nói: "Chủ nhiệm Trương, là người cùng họ thì làm việc cần gì phải tuyệt tình như vậy? Cái bằng chính quy ấy tôi không thèm, nhưng cửa nào tôi cũng đã qua được, cuối cùng cô lại giở chiêu ấy với tôi, như vậy là không được"

Trương Lập Lan đã gọi điện thoại cho phòng bảo vệ, giận dữ nói: "Người đâu, có người đến làm loạn, gây chuyện trong phòng làm việc của tôi, đuổi hắn ra ngoài cho tôi!"

Trương Dương nhìn Trương Lập Lan, trong lòng có chút buồn bực, mình đâu có ân oán gì với bà ta đâu, tại sao bà ta lại muốn chống đối mình?

Mấy tên bảo vệ nhanh chóng chạy đến, nhìn thấy Trương Dương ở bên trong, cả đám không ai dám bước vào cả, uy danh của Trương Dương bọn họ đều có nghe qua hết rồi.

Trương đại quan nhân cười nói: "Đừng khách khí, tôi tự đi được, không cần các người tiễn!"

Hắn xoay người đi ra khỏi phòng làm việc, mấy tên bảo vệ đi theo phía sau, lúc Trương Dương đi ngang qua phòng tuyên truyền, vô ý nhìn thấy được một tấm ảnh, là ảnh chụp lễ tốt nghiệp, ngồi giữa là bộ trưởng tổ chức Khổng Nguyên, Trương Dương nhíu mày, nhìn nhìn giới thiệu bên trái, mới biết được thì ra Khổng Nguyên đảng nhiệm hiệu trưởng trường đảng. Trương đại quan nhân nhanh chóng nhìn ra được vấn đề, thảo nào Trương Lập Lan lại chống đối mình như vậy, xem ra mười phần là có Khổng Nguyên ở sau lưng bày mưu tính kế.

Trương đại quan nhân xoay người qua chổ khác, thấy chủ nhiệm giáo dục Trương Lập Lan đứng ở sân thượng, căm tức nhìn hắn, Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Trương, đừng tiễn, cô đem bằng tốt nghiệp của tôi chuẩn bị cho tốt đi, lát nữa tôi đến lấy!"

..................................

Bộ trưởng bộ tổ chức Khổng Nguyên vừa mới dự họp hội nghị thường ủy trở về, vừa ngồi xuống phòng làm việc không được bao lâu thì thư ký Tống Cảnh Xuân vào, nhỏ giọng nói:" Bộ trưởng Khổng, phó thị trưởng thành phố Phong Trạch Trương Dương muốn gặp ngài!"

Khổng Nguyên nhíu mày nói: "Không thấy tôi đang bận sao?"

Tống Cảnh Xuân nghe những lời này liền biết bộ trưởng Khổng không muốn gặp Trương Dương, hắn gật đầu ra cửa, nói với Trương Dương: "Đồng chí tiểu Trương, bộ trưởng Khổng đang bận, lúc này không tiện gặp anh"

Trương Dương cười nói: "Không sao cả, tôi đợi, cứ mười phút anh lại thông báo cho tôi biết một lần!"

Vẻ mặt của Tống Cảnh Xuân hiện lên sự khó xử: "Đồng chí tiểu Trương, như vậy không tốt đâu!"

Lúc này có nhiều người muốn gặp mặt Khổng Nguyên, Trương Dương cười nói với bọn họ: "Bộ trưởng Khổng đang bận, bây giờ không tiện gặp người!"

Làm thư ký đều giỏi về việc quan sát ngôn sắc, Tống Cảnh Xuân đã nhìn ra thằng nhãi này đến với ý đồ không tốt, nếu như xử lý không được rất có thể xảy ra vấn đề, hắn quay người vào trong phòng làm việc, nói với Khổng Nguyên: "Bộ trưởng Khổng, hắn không chịu đi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.