Đáng thương cho lão đạo sĩ Lý Tín Nghĩa vẫn chưa biết mình đã bị Trương Dương bán đứng một cách sạch sẽ, lúc An Ngữ Thần cùng Trương Dương rời khỏi hang đá, ánh mắt ngượng ngùng nhìn thẳng ông, lão đạo sĩ còn tưởng rằng vì chuyện Trương Dương chữa thương cho, nên nha đầu này mới có chút xấu hổ.
Rời khỏi Tử Hà quan, An Ngữ Thần mới thở phào một hơi, ném đồ phổ ấy cho Trương Dương: "Anh giữ đi, tôi không có hứng thú với thứ này"
Trương Dương cười nói: "Đây là di vật lịch sử đó, ít nhất cũng có mấy ngàn năm tuổi, long hổ báo thì không ngạc nhiên, nhưng mà long hổ báo cổ đại thì rất trân quý"
An Ngữ Thần nói: "Tôi mới không thèm"
Trương Dương thấy cô không muốn, đành phải giữ lấy cái đồ phổ này, trong lòng lại suy nghĩ động cơ của lão đạo sĩ khi kêu mình giao cái đồ phổ này cho An Ngữ Thần, Lý Tín Nghĩa nói với hắn cả nửa ngày về Tiên Thiên công, Trương Dương cũng nghe ra một ít đạo lý, chỉ là đến cuối cùng có tác dụng hay không, còn cần hắn cẩn thận nghiên cứu, nhưng mà cái thứ này cũng nghiên cứu không ra manh mối, bởi vì rốt cục là phải tìm ai để thực tiễn?
An Ngữ Thần xưa nay rộng lượng bởi vì lần chữa thương này mà đã trở nên xấu hổ rất nhiều, dù sao thì thân thể của cô cũng đã để cho Trương Dương nhìn thấy một lần.
Trương Dương thì rất bình thản ung dung, nhưng mà thể lực của hắn rõ ràng đã giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058454/chuong-466-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.