Khi biển hiệu của hộp đêm Kim Sa đổ xuống rầm rầm trước mặt mọi người, Khương Lượng đang dẫn đội cảnh sát giữ trật tự ở hiện trường, giờ đây hiện trường có quá nhiều người đến xem, gã không thể ngăn được Trương Dương, chỉ có thể cố gắng hết sức không để tình hình hiện trường trở nên xấu hơn, vì thế ở bên trong và bên ngoài Kim Sa xuất hiện một cảnh rất kì quặc, Trương Dương dẫn đám nông dân công đập phá đồ đạc ầm ầm, cảnh sát thì lại ở ngoài giữ kín hiện trường, làm cho tất cả dân tình không được lại gần.
Trương đại quan sau khi đã hoàn thành sự nghiệp đập phá của mình, liền đi từng bước lớn ra khỏi cửa Kim Sa, nhìn chiếc biển hiệu nát bươm, miệng nở nụ cười, lúc này trong lòng hắn đã thoải mái hơn rất nhiều.
Di động của hắn không ngừng vang lên, nhưng Trương Dương không có ý nghe điện thoại, hắn thấy trong đám người đứng trước hộp đêm Kim Sa có một cô gái đang cười tươi nhìn hắn, trong mắt lộ ra ánh nhìn vui vẻ, đó chính là An Ngữ Thần.
Trương Dương cũng cười, hắn gật đầu với An Ngữ Thần, chỉ vào chiếc xe Pika của mình, An Ngữ Thần vào trong chiếc xe của hắn, cười nói: “Tôi vừa đến Giang Thành đã thấy anh gây chuyện thế này rồi.”
Trương Dương nói: “Xin lỗi, đến đập phá quảng trường thương nghiệp của các cô rồi.”
An Ngữ Thần nói: “Đập thì đập chứ sao, tôi cũng đâu có bắt anh phải đền.”
Trương Dương nói: “Có người tìm tôi đền chứ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058449/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.