Thường Lăng Không nói: “Người ta thế nào cũng đừng bàn tán nhiều. Anh không sợ ảnh hưởng đến hình tượng và tiền đồ của anh à?”
Trương đại quan nói: “Tôi quen đi chân đất rồi, không có thói quan đi giày.” (Trung Quốc có câu kẻ chân đất không sợ kẻ đi giày, nghĩa là mình đã chẳng có gì thì dù có gây ra chuyện cũng chẳng phải sợ mất gì)
Thường Lăng Không cười, kẻ chân đất không sợ kẻ đi giày, tên này nếu như có suy nghĩ như vậy, thì Khổng Nguyên thật sự chẳng làm gì được hắn. Thường Lăng Không giờ đây đã tin tưởng những lời đồn về Trương Dương, hèn chi bí thư thị ủy Phong Trạch Thẩm Khánh Hoa muốn tống khứ hắn ra ngoài học tập, tên này đi đến đâu gây họa đến đó, đi đến đâu thì chỗ đó đừng nghĩ đến hòa bình. Từ lúc hắn đến Nam Tích, bí thư chính pháp ủy Đường Hưng Sinh xảy ra chuyện, bộ trưởng bộ tổ chức Khổng Nguyên bị đánh trước mặt bàn dân thiên hạ, mới được mấy ngày, nếu như tên này ở lại lâu dài, thì chẳng biết còn xảy ra chuyện gì nữa.
Trương Dương nhớ đến chuyện của Đường Hưng Sinh, hắn thấp giọng nói: “Vụ án của Đường Hưng Sinh đã có manh mối gì chưa?”
Thường Lăng Không nói: “Không có tin của Đường Hưng Sinh, có điều, vụ án của Chu Nhân Tiếu đã được duyệt rồi, tất cả đang trong quá trình điều tra, tôi tin rằng không cần bao lâu nữa sẽ có kết quả ngay thôi.”
Trương Dương nói: “Tôi chẳng tin tưởng mấy tốc độ và hiệu quả làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058411/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.