Nhật kí viết đến đây là dừng, Chu Tiếu Nguyệt sợ sẽ có những thứ không nói cũng hiểu. Chu Tiếu Vân vì số mệnh bi thảm của chị mình mà tinh thần sa sút, Trương Dương cũng không biết phải an ủi cô ta như thế nào.
Bóng đêm đã buông xuống, mưa gió vẫn chưa có chút dấu hiệu yếu đi nào. Tuy căn nhà đá ở trên đỉnh của đảo nhưng vẫn có thể nghe rõ tiếng gió bão thổi làm sóng đập mạnh vào hai bên bờ, thật làm cho người ta cảm nhận được sự lớn mạnh của thế giới tự nhiên.
Chu Tiếu Vân bật chiếc đèn nhỏ trong chiếc lều ra, đắp xong áo ngủ, liền nói với Trương Dương: "Nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai nếu như mưa bão tạnh một chút thì chúng ta phải nhanh chóng trở về."
Trương Dương gật đầu. Cô nam quả nữ cùng ở chung một phòng đối với Trương Dương mà nói không phải là lần đầu tiên, nhưng cùng ngủ trong một chiếc lều quả thật là một trải nghiệm mới mẻ. Có điều Trương Dương cũng không phải là loại thấy sắc là động lòng. Chúng ta là đảng viên đảng cộng sản, cán bộ quốc gia thì phải có sự kiềm chế, tuy là Chu Tiếu Vân cơ thể cũng rất nóng bỏng, nhưng giữa nam và nữ cũng nên có tình hữu nghị cách mạng thuần khiết.
Chu Tiếu Vân vẫn không biết lúc này Trương Dương đang phải đấu tranh tư tưởng. Cô ta chui vào trong túi ngủ của mình, ngủ thiếp đi, có điều trong tay vẫn cầm một con dao nhọn của quân ngũ, vì thế Trương Dương đại quan nhân đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058404/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.