Thẩm Khánh Hoa đứng lên: "Lập tức đến hiện trường nhìn!"
Tề Quốc Viễn nói: "Tôi đi lấy xe!"
Thẩm Khánh Hoa gật đầu, ánh mắt rơi xuống trên người Trương Dương vẫn chưa rời đi: "Tiểu Trương, cùng đi đến hiện trường nhìn!"
Dù sao thì Trương Dương cũng rãnh rỗi không có gì làm, nếu bí thư Trầm đã mở miệng, thì đương nhiên phải đi xem náo nhiệt rồi, Trương Dương thấy vẻ mặt Thẩm Khánh Hoa ngưng trọng, bước đi cũng mất đi sự ổn trọng ngày thường, trong lòng kỳ quái, không phải chỉ là một ống nước bị vỡ thôi sao? Có cần khẩn trương như vậy không?
Thẩm Khánh Hoa đi xuống lầu, xe Santana có rèn che đã chờ sẵn, Tề Quốc Viễn cùng Thẩm Khánh Hoa ngồi phía sau, Trương Dương ngồi cạnh người lái, vừa vào xe, liền nghe thấy giọng nói gấp gáp của Thẩm Khánh Hoa: "Đi mau, đường Phú Quốc!"
Xe khởi động, Thẩm Khánh Hoa mới nói: "Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Đường ống nước chính đang yên lành tại sao lại vỡ?"
Tề Quốc Viễn nói: "Theo tin tức sơ bộ là bởi vì một chiếc tải vượt trọng tải đi vào vùng cấm, phá hủy mặt đường, cho nên mới làm cho ống nước bị vỡ!"
Thẩm Khánh Hoa cả giận nói: "Điều tra rõ nguyên nhân sự cố, người có trách nhiệm liên quan một người cũng không tha!"
Trương Dương lẳng lặng nhìn, biểu hiện của Thẩm Khánh Hoa lúc này giống như một thanh quan ghét ác như thù, người này đúng là phức tạp, làm cho nhìn không thấu.
Chờ khi xe tiến vào trong đoạn đường Quang Minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058368/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.