Đinh Triệu Dũng cũng không nhàn rỗi, một quyền đánh cho tên chơi ghi-ta ngã gục.
Trần Thiệu Bân lỗ mũi ăn trầu, xách cổ áo tên hát chính lên tát lia lịa: "Muốn chết à!"
Lương Tư nghe thấy tin tức vội vàng chạy tới, kêu khổ không thôi, nói: "Đừng đánh nữa, đứng đánh nữa, đều là người của mình mà!"
Trần Thiệu Bân đã giết tới đỏ cả mắt rồi, trợn mắt lên, nói: "Ai con mẹ nó là người của mình với cô, cút sang một bên!" Thằng ôn này lại tát thêm một phát nữa, đánh cho tên hát chính biến thành đầu heo.
Kiều Bằng Cử và Lương Thành Long nghe thấy động tĩnh cũng chạy ra, quan hệ giữa Lương Thành Long và Lương Tư trước giờ rất tốt, loại chuyện này gã đương nhiên phải ra mặt, lớn tiếng quát: "Trần Thiệu Bân, cậu dừng tay lại cho tôi!"
Trần Thiệu Bân đẩy tên hát chính xuống đất.
Lương Thành Long hỏi rõ tình huống, thật sự là lửa cháy ngùn ngụt trong lòng, chỉ vào mũi Trần Thiệu Bân, nói: "Cậu con mẹ nó làm trò gì vậy? Địa bàn của người mình mà cũng đập à?"
Trần Thiệu Bân chỉ vào tên hát chính đang nằm rên rỉ: "Tôi chính là không nhịn nổi mấy tên ngu ngốc đi hát rong, cho rằng mình có thể lừa được con gái nhà người ta, lần sau để tao còn thấy mày như vậy nữa, tao sẽ đập chết mày!"
Kiều Mộng Viện tức đến nỗi mặt trắng bệch: "Anh thật là dã man, chúng tôi đang nói chuyện vui vẻ, anh tại sao lại xông vào đánh người?"
Trần Thiệu Bân khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058361/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.