Sau khi mọi người ngồi xuống, Lương Diễm nói: "Thị trưởng Trương, cục trương Lưu mở tiệc tẩy trần cho anh, bảo tôi gọi điện thoại cho anh, nhưng tôi nói với ông ấy rằng, thị trưởng Trương chúng ta là bình dị, dễ gần nhất!"
Trương Dương cười nói: "Tôi vừa tới Phong Trạch, cái gì cũng chưa sắp xếp xong, chỉ cần có người mời tôi ăn cơm là tôi đi ngay!" Hắn cố ý nói với Lưu Cường: "Cục trưởng Lưu, bữa ăn hôm nay là công khoản hay là anh tự bỏ tiền túi?"
Lưu Cường vội vàng trình bày: "Tôi tự bỏ tiền túi!"
Cả đám người đều bật cười, nhưng trong lòng mỗi người đều nghĩ thầm: "Tin anh mới lạ đó!"
Người rõ chuyện này nhât là Dương Tư Mẫn, cô ta là chủ nhiệm văn phòng của cục giáo dục, ở trong cục giáo dục quyền lực cũng rất lớn, trừ cục trưởng Lưu Cường, người có tiếng nói nhất chính là cô ta, trước đây Dương Tư Mẫn là một cô giáo dạy nhạc của Phong Trạch nhất trung, cô ta hát dân ca rất tốt, thành phố Phong Trạch có biểu diễn văn nghệ gì cũng thường mời cô ta diễn xuất, trên tivi cũng thường lộ mắt, được điều tới cục giáo dục hai năm, từ một cô giáo trung học nhảy lên thành chủ nhiệm văn phòng cục giáo dục, không có quan hệ thì không thể làm được, bên ngoài đều đồn đại giữa cô ta và cục trưởng Lưu Cường quan hệ mờ ám. Cái này cũng khó trách, Dương Tư Mẫn trời sinh đã có bộ dạng của hồ ly tinh, một đôi mắt phượng có thể phóng điện, lập trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058348/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.