Đặt chén trà xuống, Đỗ Thiên bước về phía ban công, gã ngày càng không thích sống trong khu nhà nhỏ này. Lúc đầu gã chuyển đến đây, mục đích là muốn ở cùng với cha mẹ, nhưng đột nhiên cha mẹ gã qua đời, làm cho gã sống cô đơn một mình ở đây, lúc cô đơn chỉ có ánh trăng làm bạn, Đỗ Thiên Dã ngước đầu, bóp bóp đằng sau gáy, đột nhiên nhớ đến Trương Dương, nếu như hắn ta ở Giang Thành, ít ra mình còn có người bạn uống rượu giải sầu.
Chuông cửa vang lên, sau đó là tiếng chìa khóa mở cửa, đó chính là Tô Viện Viện, cứ mỗi buổi tối thứ bảy từ bảy giờ đến chin giờ, cô lại đến dọn dẹp nhà cho Đỗ Thiên Dã, đây là công việc cô ấy tự nguyện làm.
Đỗ Thiên Dã đến phòng khách, thấy Tô Viện Viện mặc chiếc áo lén màu xanh lục, chiếc váy màu ghi, cắt tóc ngắn, rất giống học sinh.
Mắt Tô Viện Viện chớp chớp, hơi ngại ngùng nói: “Chào bí thư Đỗ!” Không biết tại sao, mỗi lần cô gặp Đỗ Thiên Dã đều không dám nhìn trực diện gã, trong lòng cô hiểu rằng đây không phải là do Đỗ Thiên Dã là quan cao, mà là do cô không thể mở miệng.
Đỗ Thiên Dã mỉm cười nói: “Đã bảo không cần phải đến rồi, vừa nãy tôi đã dọn dẹp rồi!”
Tô Viện Viện không nói gì, mặc quần áo làm việc vào, ngay lập tức bắt tay vào thu dọn.
Đỗ Thiên Dã rất thích Tô Viện Viện, đây cũng là lí do gã nhất quyết từ chối tìm người giúp việc, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058314/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.