Trương Dương nói: “Về đây làm gì vậy?”
Chu Vân Phàm đáp: “Đầu tư!”
Trương Dương nói: “Thật là chỉ có anh thôi. Gặp phải phiền phức thì vỗ mông đi mất, giờ đây lại quay về, đầu tư gì cơ chứ? Sao? Muốn trở thành một người thương nhân yêu nước mẫu mực à?”
Chu Vân Phàm nghe ra Trương Dương khá có thành kiến với anh ta, có lẽ là do chuyện Hồ Nhân Như vào tù vì anh, Chu Vân Phàm giải thích; “Tôi từ trước đến giờ đều coi Hồ Nhân Như như con gái vậy, sự việc lần trước không phải tôi muốn vậy, nếu như tôi là một gian thương bất nhân bất nghĩa, thì cũng không nộp đủ tiền phạt!” Điểm này Chu Vân Phàm làm rất tốt, lúc đầu khi Hồ Nhân Như gặp phải khó khăn, tên này đã cung cấp một cuốn ghi chép đầu tư, ghi chép đó đã giúp cho Hồ Nhân Như được giải thoát. Có điều từ chuyện đó Trương Dương cũng nhận ra con người của Chu Vân Phàm, người này làm chuyện gì cũng không từ thủ đoạn, đâu đâu cũng để lại đuôi, ở cùng với anh ta cần phải hết sức cẩn thận.
Trương Dương nói: “Hồ Nhân Như đang ở Hồng Kong đăng kí một công ty quảng cáo!”
Chu Vân Phàm nói; “Tôi đang làm về ngành giao lưu văn hóa, tôi và Bollywood của Ấn Độ có quan hệ khá tốt, về sau cần phải tăng cường giao lưu Trung Ấn.”
Trương Dương chẳng có thiện cảm gì với lão hồ li này, nói; “Có cơ hội thì đến Giang Thành đầu tư đi!”
Chu Vân Phàm nói: “NHất định rồi!” Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058312/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.