"Gia Dũng, tôi có cảm giác cha mẹ của Kiều Mộng Viện hình như không thích anh lắm thì phải?" Trương đại quan nhân càng lúc càng không có hậu đạo, lại xát muối vào vết thương của Hứa Gia Dũng, hắn phát hiện ra rằng khi Hứa Gia Dũng đau khổ, trong lòng mình lại thấy rất thoải mái.
Hứa Gia Dũng nói: "Có thể là bọn họ cảm thấy thân phận địa vị của tôi không được tương xứng với Kiều Mộng Viện cho lắm." Ngay cả lúc này cũng bình tĩnh một cách bất ngờ, biết rõ là Trương Dương đang châm chọc mình, tâm tình ngược lại lại thành bình tĩnh.
Trương Dương thở dài một hơi, nói: "Có cần tôi giúp anh nói tốt mấy câu trước mặt lão Kiều không, tôi và ông ấy cũng tính là hợp ý nhau!" Hắn rắp tâm muốn bêu xấu Hứa Gia Dũng.
Hứa Gia Dũng mỉm cười, nói: "Anh không nói xấu tôi là tôi đã cảm tạ trời đất lắm rồi."
Trương Dương cười nói: "Câu này của anh chẳng có chút hậu đạo nào cả, hai chúng ta tuy không phải là bạn bè tâm đầu ý hợp, nhưng cũng không phải là kẻ thù không đội trời chung, quan hệ giữa đôi bên vẫn tính là hòa hợp mà."
Hứa Gia Dũng khẽ gật đầu, trong lòng thì nghĩ: "Hòa hợp à? Hòa hợp cái con mẹ mày! Bố mày đây không đội trời chung với mày!" Hắn phát hiện Trương Dương lần này sau khi trở về, cảnh giới lại được đề cao, thủ đoạn cũng được đề cao, nói chung là thằng ôn này giống như là cao thủ có võ công mới được đột phá vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058305/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.