Trương Dương không cảm thấy mình quá đáng. Dù là có quá đáng cũng là vì Tiêu Quế Đường quá đáng trước mà thôi, ông dám cướp thành tích chính trị của tôi, thật là to gan! Tiêu Kim Sơn không đắc tội hắn, làm con trai cũng phải có chút máu nóng, không thể thấy cha mình chịu nhục mà nhắm mắt làm ngơ được, Trương Dương cũng hiểu Tiêu Kim Sơn mang người đến phòng chiêu thương là để tính sổ với Chương Duệ Dung, chứ không phải là để xông vào công kích chính phủ, càng không phải là chủ nghĩa phản đảng phản xã hội, nhưng ai bảo anh là con trai của Tiêu Quế Đường, xử lí anh cũng chẳng phải vì lí do nào khác mà là vì cha anh thôi.
Mặt Tiêu Quế Đường xanh lét: “Chủ nhiệm Trương, anh có cho tôi chút thể diện không vậy? Ông ta tức giận nói toạc móng heo.
Trương Dương cười hì hì nói: “Thể diện là do bản thân mình cho mình chứ, có liên quan gì đến người khác đâu!”
Tiêu Quế Đường đứng phắt dậy, ông ta gật đầu đánh rụp: “Anh được lắm!”
Trương Dương đã cầm tách trà lên, điềm tĩnh nhấm nháp, với đối thủ như Tiêu Quế Đường, hắn ta chẳng thèm để tâm đến, đối phương không có tư cách đấu với hắn.
Tiêu Quế Đường lại đến chính phủ thành phố, lần này không chỉ là ông ta, mà còn những vị phó chủ nhiệm khác cũng cùng đi theo, ông ta biết rằng Nghiêm Tân Kiến không làm gì được Trương Dương. Lần này ông ta tìm đến thị trưởng Tả Viên Triều, những người đồng chí lão luyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058301/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.